“Phụ nữ mà không sinh con thì có còn là phụ nữ nữa không?”
“Đúng vậy, chiếm cái hố mà không chịu thải, làm lỡ dở chuyện nối dõi tông đường của cháu trai tôi, đúng là xui xẻo tám đời, tôi chết cũng chẳng mặt mũi nào gặp tổ tiên nhà họ Triệu…”
Trong giấc mơ của Khương Cẩn toàn là những chuyện rối rắm, cứ như cô đang đứng nhìn bà nội của Triệu Tuấn không ngừng phàn nàn về mình.
Cô gái yếu đuối trong giấc mơ ấy coi như không nghe thấy, vẫn bận rộn trong bếp, nhưng “cái tôi khác” trong cô lại tức giận hét lên: “Xông ra ngoài, ly hô! Không cần phải chịu uất ức này nữa!”
Nhưng người phụ nữ đang nấu nướng lại tự khuyên nhủ mình hãy cố chịu đựng một chút, đã lấy chồng rồi, có người chồng yêu thương mình chính là niềm hạnh phúc.
Cơn giận khiến mí mắt của bản thân khác trong cô nhắm chặt cũng đang run rẩy, trong lòng đầy căm phẫn...
“Chị, sao chị vẫn chưa dậy thế?” Khương Lỗi đứng ở sau cánh cửa, gõ cửa rồi trêu chọc cô: “Chị là heo lười à?”
Khương Cẩn giật mình tỉnh dậy từ cơn ác mộng, toàn thân đầm đìa mồ hôi lạnh. Cô ngồi dậy rồi bước ra mở cửa sau cho em trai vào. Nhìn thấy ánh mặt trời bên ngoài vẫn còn lấp ló sau chân trời, cô cầm chiếc đồng hồ báo thức đã bị tróc lớp sơn trên bàn lên xem thì mới phát hiện bây giờ mới chỉ là năm giờ rưỡi sáng.
Cô hơi không quen khi dậy sớm như thế, nhưng vẫn đóng cửa sau, rồi đi mở cửa trước, tiện thể hỏi “cái đuôi nhỏ” theo sau mình: “Ba mẹ đâu rồi?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT