Vào khoảng hơn bảy giờ, Khương Cẩn nhìn thấy Khương Lỗi đến mới sực nhớ ra: “Sao cô chú còn chưa đến vậy?”
“Ôi, đừng nhắc nữa.” Gương mặt không mấy trắng trẻo của Khương Lỗi trông buồn phiền ảo não: “Cô bảo là chị mở quán buôn bán, nên cô chú không thể đến ăn chùa được. Thế là cô nấu một nồi bún khô với rau bắp cải, lúc đầu hơi mặn, cô lại cho thêm đường, kết quả là vừa ngọt vừa mặn, thật là…”
Gương mặt nhỏ của cậu lộ vẻ khó nói thành lời, thấp giọng thầm thì: “Thà ngay từ đầu nấu nước sôi còn hơn? Ban đầu em không định ăn, nhưng thấy chú và anh họ đều ăn nên em lại không thể từ chối, đành phải nhắm mắt nhắm mũi mà nuốt xuống!”
Khương Cẩn bật cười trước lời nói của cậu, cảm thán: “Giỏi lắm, em cũng lớn rồi, biết quan tâm đến cảm xúc của người lớn rồi đấy!”
Cô lại cố tình trêu cậu: “Hay là chị lấy thêm cho em một xửng bánh bao nhỏ nữa nhé?”
Khương Lỗi liếc mắt nhìn cô một cái: “Thôi xin chị đừng nhắc đến ăn uống với em nữa! Giờ em thực sự chẳng nuốt nổi gì đâu!”
Khương Cẩn cảm thấy rất ghen tị với cô mình. Khi chưa kết hôn thì được ông bà nội cưng chiều, lấy chồng rồi lại được mẹ chồng chăm sóc, thành ra kỹ năng nấu nướng mới có chỗ không tốt.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play