Khương Cẩn đưa mắt nhìn theo hướng ánh mắt của anh, quả thật thấy một chai rượu vang và hai chiếc ly. Khi cô với tay lấy đồ trên tủ, anh đột nhiên bước lại gần, ép cô vào góc tủ sát tường, ghé sát bên tai cô, giọng nam trầm thấp mang chút khàn khàn vang lên bên tai: “Anh giúp em.”
Khương Cẩn cảm thấy hôm nay anh có gì đó hơi lạ. Bữa tối cũng không thấy anh uống rượu mà? Sao lại như người say rượu phát điên thế này?
Giờ hai người đứng rất gần nhau, cô thực sự ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng, cô nhíu mày hỏi: “Anh uống rượu à?”
Ánh mắt Nghê Hình sâu thẳm, nhìn chằm chằm cô như muốn nhấn chìm đối phương, đôi mắt như phát sáng: “Anh vừa về nhà đã uống một chút rượu vang. Anh nghĩ sau này ra ngoài chắc không ít lần phải uống rượu xã giao, nên cần luyện dần, mỗi lần uống một ít để tăng tửu lượng.”
Khương Cẩn có chút không tin lời anh, nhưng trong hoàn cảnh chỉ có hai người thế này, cô không ngu gì mà vạch trần anh muốn làm gì. Cô gượng gạo nói: “Ồ, nếu đã uống rồi thì đừng uống nữa. Anh về nghỉ sớm đi nhé?”
Chính cô cũng không rõ vì sao lại thấy có chút sợ dáng vẻ hiện giờ của anh. Thế nhưng Nghê Hình lại đưa tay nắm lấy cánh tay cô đang muốn đẩy anh ra, nhẹ nhàng ép cô lại, mang theo hơi men, ngón tay kẹp lấy cằm cô, cúi đầu hôn cô không một lời báo trước.
Khương Cẩn: “…” Cảm giác mình như con cừu đi vào miệng hổ thật rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT