Chẳng lẽ người hôm nay mình cứu là bọn họ?

Mặc dù kiếp trước cô không thích hóng hớt, nhưng thôn lân cận xảy ra án mạng, người nói đến rất nhiều nên cô vẫn nghe thấy được.

Nhưng kỳ lạ là theo lý đã cách một kiếp rồi, nhưng bây giờ cô nhớ đến lại phát hiện bản thân nhớ rất rõ, còn nhớ đến cách đó không lâu thì người đàn ông nhà đó cũng gặp tai nạn, gãy mất một chân trở thành tên què…

Có người nói do người đàn ông nhớ đến người vợ đã mất nên đau lòng, nhưng ở quê mê tín, cũng có người nói do vợ và con gái muốn ông ta đi bầu bạn…

Trời nắng nóng mặt trời trên cao tầm ba lăm ba sáu độ, trong chớp mắt Khương Cẩn cảm thấy sởn gai ốc, không phải bản thân sớm đã quên mấy thứ này rồi à?

Nhưng tại sao bây giờ lại xuất hiện trong đầu mình rõ ràng đến vậy?

Đến cả giọng điệu mấy bà cụ đó cô cũng có thể nhớ lại được!

Đợi khi cô về đến nhà thì mới cảm thấy bình tĩnh lại được.

Cho dù thế nào đi chăng nữa cô cũng là người đọc qua mấy cuốn tiểu thuyết về các thể loại trọng sinh hoặc xuyên không, bây giờ cô chỉ muốn đi lấy cái vòng vàng mà bà nội bí mật nhét cho cô lúc cô đi lấy chồng, thử nhỏ giọt máu xem trong đó có thứ thần kỳ về không gian hay không.

Bây giờ căn nhà cũ không có người, cô thật sự lặng lẽ đi lên lầu, lấy được chìa khóa của rương gỗ trong đôi giày cũ dưới gầm giường. Sau khi mở rương gỗ ra lại lật tìm được hộp sắt đựng kẹo dưới đống quần áo cũ của bà nội, sau khi mở ra thì phát hiện bên trong có vài tờ năm mươi tệ, hai mươi tệ, nhiều hơn là tiền xu năm tệ và một tệ hai tệ.

Trên đống tiền đè một cái vòng vàng cổ xưa có khắc hoa văn, có thể do rất lâu rồi không ai đeo nên nhìn có chút xỉn màu, không sáng sủa bắt mắt.

Đây là do bà nội Khương cảm thấy bản thân mình lớn tuổi rồi, sợ một ngày nào đó mình nhắm mắt một cái là đi nên đặc biệt để cháu gái mình trông coi nơi giấu chìa khóa và tiền.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Cô lấy một cái kim chích vào ngón cái của mình, có thể là do không dám xuống tay với chính mình nên chích một cái không hề chảy máu.

Cô nghĩ đến kiếp trước nhìn thấy không gian trong tiểu thuyết thì có động lực, cô cắn răng lại chích kim lần nữa, ôi chao, đau quá đi.

Một giọt máu nhỏ giọt trên vòng vàng, nhưng không có một chút phản ứng nào.

Khương Cẩn có chút thất vọng, lại nặn ra một giọt máu nữa, quan sát hồi lâu vẫn không có phản ứng gì.

Cô lau sạch vết máu trên vòng vàng rồi mới để xuống, sau khi khóa xong rương gỗ, cũng để chìa khóa về lại chỗ cũ, lúc này cô mới đi cầu thang gỗ xuống lầu.

Có lẽ là do bản thân cầm lấy vòng vàng, trong đầu cô bây giờ xuất hiện rất rõ ràng bản thân kiếp trước nhận được vòng vàng lúc lấy chồng, nhưng cô lại chê cái vòng vàng này quê mùa quá, sau này cầm đem đi tiệm vàng muốn làm lại vòng tay mới, vô tình bị bác gái biết được, làm loạn với bà nội không can được, làm bà nội tức đến ngất xỉu.

Một lần là ngẫu nhiên, hai lần chính là trùng hợp.

Đột nhiên cô nghĩ đến đây có lẽ là dị năng của mình?

Thế nên cô vội vã lấy một quyển sách toán lớp chín trong hộc bàn ở trong phòng, bắt đầu đọc một cách cặn kẽ.

Đang nghĩ có khi nào bản thân sẽ đọc nhanh như gió không, hoặc nhìn thấy tiêu đề là có thể nghĩ đến đáp án, từ đó bản thân sẽ bắt đầu con đường học sinh giỏi, từ đó mỗi môn học đều là hạng nhất…

Sự thật chứng minh cô nghĩ nhiều rồi, nhìn đề toán đó vẫn cảm thấy mỗi chữ cái và kí hiệu đều đang cười nhạo ý nghĩ viển vông của mình.

Rầm! Vui sướng một trận phí công.

Khương Cẩn gấp quyển sách lại, đi ra giếng tìm thịt.

Bây giờ ở quê có rất ít nhà có tủ lạnh, dù gì tủ lạnh cũng phải hơn một nghìn, tiền điện cũng không cam lòng, mấy nhà bình thường cũng không cam lòng.

Với lại không nhà nào sẽ mua nhiều thịt dưới trời nắng như vậy cả, nhà ai cũng không nỡ tiêu số tiền này.

Hơn nữa cho dù mua nhiều thịt, đem thịt hay gì đó dùng cái xô treo trong giếng cũng có thể để qua được một đêm.

Quả nhiên Vương Ái Hoa để thịt lên trên đĩa sắt, dùng cái xô treo trong giếng.

Người bây giờ đều cảm thấy thịt nạc không thơm bằng thịt mỡ, thế nên Vương Ái Hoa cắt phần bên thịt mỡ nhiều bảo con gái đem qua cho bà cô, bây giờ trong nhà chỉ còn lại nhiều thịt nạc ít thịt mỡ.

Khương Cẩn lấy thịt bắt đầu băm thịt, còn bỏ thêm một chút gia vị như  gừng tươi và rượu gia vị vào trong thịt. ( truyện trên app T Y T )

Lại bắt đầu nhào bột, xử lý da heo.

Muốn bánh bao hấp ngon thì phải thêm chút da heo và thạch da lợn, bây giờ cô không có điều kiện làm thạch da lợn, nhưng mùi vị như vậy có lẽ cũng không tệ.

Vương Ái Hoa ăn trưa xong thì đi ngủ trưa, dù gì tối qua bà cũng làm ca liên tục, sợ bản thân ngủ không đủ, không chịu nổi ca đêm, nếu buổi tối ngủ gật thì khăn mặt dệt ra không đạt yêu cầu quá nhiều, sẽ bị trừ tiền lương.

Ngủ một giấc tỉnh dậy đã sắp năm giờ chiều rồi.

Bà cũng không biết con gái về nhà chưa, vội vàng đi vào căn nhà cũ thì ngửi được một mùi thơm nức.

Vào trong liền cười hỏi: “Cẩn Cẩn con đang nấu gì vậy? Thơm quá? Mẹ chồng của cô con bây giờ đã đỡ chút nào chưa? Khi nào bà nội con về nhà vậy?”

“Sức khỏe bà nội Kim đã đỡ nhiều rồi, qua mấy ngày nữa là bà nội về.”  Khương Cẩn  quệt một lớp mồ hôi đứng dậy, thời tiết bây giờ mà nhóm lửa đúng là việc khổ sai mà: “Con đang hấp bánh bao, tối chúng ta ăn bánh bao.”

“Hả! Con học gói bánh bao khi nào đấy?”

Vương Ái Hoa nói xong thì thấy bộ quần áo mới trên người con gái: “Bộ đồ mới này của con là do cô con mua cho con nữa đấy à?”

Tính tình của cô rất tốt, quần áo của nhà mình bà ấy cùng lắm lấy giá gốc, còn cho bọn họ mượn tiền xây nhà, thường làm quần áo mới cho hai đứa con của mình.

Khương Cẩn lại không thể nói với bà, kiếp trước bản thân vì để làm được bánh bao hấp mà đặc biệt đi đến quán nhà người ta học, chỉ có thể hời hợt nói: “Gói bánh bao không khó, con sớm đã học với bà nội rồi.” 

Lại kể chuyện mình cứu được người với bà.

Vương Ái Hoa nghe con gái kể chuyện cứu người, vừa tức vừa lo lắng mà càm ràm: “Con đấy, sau này gặp mấy chuyện như thế cũng phải cẩn trọng chút, nhất định phải hét lớn lên kêu người tới, cũng để có được người giúp đỡ!”

“Con cũng không biết độ nông sâu của ao ngoài thôn, nếu con xảy ra chuyện thì sao?”

“Con chưa nghe người ta nói à, bây giờ mùa hè người đi chơi ở ao ở đập xảy ra chuyện nhiều lắm, giống như em trai Tiểu Hoa ở trong xưởng, năm ngoái đi đập chơi nhưng bị chuột rút, người mất rồi, còn có…”

Đương nhiên Khương Cẩn không thể phản bác, dù gì bà cũng là lo lắng cho mình.

Trong nhà không có lồng hấp, cô trực tiếp đặt cái chiếu trúc trong nồi bắt đầu hấp, cảm thấy thời gian đủ rồi thì mở nắp nồi ra, gắp cho bà cái bánh bao hấp để vào trong chén: “Mẹ thử xem mùi vị thế nào?”

Vương Ái Hoa nhìn cái bánh bao mập mập tròn tròn trắng trắng, kinh ngạc mà nhìn con gái, hoàn toàn không nghĩ đến đến cả cái nếp gấp trên cùng của bánh bao cũng được nặn giống như đóa hoa vậy.

Đừng nói bản thân nữa, đến cả mẹ chồng mình cũng chẳng có tay nghề tốt đến vậy đâu?

Bà thổi cái bánh bao rồi cắn một miếng, nước thịt đậm đà tươi ngon nóng đến mức làm bà suýt chút nữa phun vỏ bánh bao ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play