Dương Lôi tuy mới mười sáu tuổi nhưng đã cao gần bằng Khương Cẩn.
Cô bé nhanh chóng lấy ra một chiếc áo sơ mi vàng nhạt và một chiếc quần tây mỏng màu đen, cùng với đồ lót mới đưa cho Khương Cẩn, rồi bảo cô tắm ở phòng tắm dưới lầu, còn mình thì lên lầu tắm cùng mẹ.
Khương Cẩn tắm xong, thay đồ sau đó bước ra, nhìn quanh thấy sàn nhà lát gạch, ngoài phòng khách có chiếc tivi to bên cạnh là tủ lạnh.
Cô giật mình, nhìn điều kiện nhà họ không tồi, liệu mình có nên hỏi vay tiền không?
Mẹ con Ngô Viên Viên tắm xong lập tức xuống lầu, cắt một quả dưa hấu rồi thân mật hỏi: “Cháu là người ở đâu? Cô nhất định phải đến nhà cảm ơn cháu, nếu hôm nay không có cháu, mẹ con cô chắc là lành ít dữ nhiều, bây giờ nghĩ lại, cô vẫn thấy sợ.”
Khương Cẩn kể về quê quán và tên của mình, nhưng lại không thể nào mở lời về việc vay tiền.
Cô sợ họ nghĩ rằng mình cứu họ là để trả ơn, đây cũng không phải số tiền nhỏ, có khi họ lại không muốn cho mượn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT