Cuối cùng, Khương Cẩn vẫn được như ý muốn ở nhà.  
Vương Ái Hoa và Khương Vệ Dân vừa ra ngoài không bao lâu thì Nghê Hình đã đến tìm cô: "Tìm được người rồi, em đi với anh một chuyến."  
"Thật sao? Vậy thì tốt quá!" Khương Cẩn mỉm cười với anh: "Em vừa nấu món ngon, anh ngồi xuống trước đi, em mang ra cho."  
Nghê Hình cũng rất đói rồi nên anh cũng rất tự nhiên mà không hề tỏ ra khách sáo với cô. Nhưng khi bát canh thận dê kỷ tử được bưng lên, anh lập tức cảnh giác nhìn cô: "Đây là cái gì? Còn có mùi thuốc nữa? Em không thể cho anh ăn thứ gì bình thường hơn à?"  
Khương Cẩn nghĩ anh chỉ là kỵ thuốc, nhưng đàn ông trẻ tuổi mà, không muốn thừa nhận thôi, cô cũng phải thông cảm. Vì vậy, cô lừa anh: "Đây là món sở trường của bà nội em, mọi người trong nhà đều ăn cả rồi. Anh nếm thử đi, tuy hơi có mùi thuốc chút xíu nhưng vị ngon lắm."  
Nghê Hình tin lời cô, anh thử một thìa, phát hiện ngoài mùi thuốc ra thì ăn cũng khá ngon. Anh ăn liền ba bát, sau đó mới đặt bát xuống và chân thành đề nghị: "Anh thấy nếu không cho thuốc bắc vào thì hương vị còn ngon hơn."  
Khương Cẩn gật đầu lấy lệ: "Biết rồi, mau đi thôi!"  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play