Cách ô cửa sổ, người đàn ông ngồi trong xe mặc vest đen, lạnh lùng và cao quý, còn cô gái đứng bên ngoài mặc váy dài trắng, thấp kém và nhếch nhác.
Sự đối lập giữa đen và trắng, mềm mại và mạnh mẽ. Dù thế nào, đối đầu với khí thế áp đảo của một kẻ sinh ra để làm chủ quyền lực rõ ràng không phải điều khôn ngoan, hành động thiếu lý trí như vậy khiến Giang Hi chẳng chiếm được chút ưu thế nào.
Có điều, cô gái cũng có sự thông minh của mình.
“Xin lỗi, tôi không cố ý làm phiền anh.” Cô hạ giọng, nhẹ nhàng nói: “Chỉ là tôi đã hứa với bà nội Uông rằng hôm nay sẽ đưa A Phong về nhà. Nếu để bà biết anh ấy bỏ tôi giữa đường, có lẽ sẽ khiến bà không vui.”
Đây là sự thật, Giang Hi không nói dối. Trong khoảng thời gian sống ở Du Viên, cô hành xử thỏa đáng, có chừng mực và khôn khéo, luôn được bà Uông yêu quý, người nhà họ Chu đều thấy rõ điều này.
Ngay cả Chu Thời Tầm dù bận rộn bên ngoài thì thỉnh thoảng cũng nghe bà nội khen vợ chưa cưới của em trai qua điện thoại.
Lời lẽ của cô gái khéo léo, nghe có vẻ rất hợp lòng người. Thế nên hành động bất lịch sự chặn cửa xe của cô đã biến thành liều lĩnh có phần quá khích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play