"Câu chuyện này không tệ, cảm ơn ngươi, Phong Quang."
Sau cùng cậu bé khen ngợi một chút, mang theo bài học kỳ quái vừa mới rút ra mà nằm xuống nhắm mắt lại, đúng vậy, vào lúc người nào đó còn chưa biết rõ cậu bé rốt cuộc đã thắp sáng lên cái loại tri thức mới gì, cậu bé đã ngủ rồi...
Phong Quang rất muốn lại lôi Phong Yên dậy, nói với cậu rằng câu chuyện này là để khen ngợi chân thiện mỹ, nhưng vừa thấy dáng vẻ cậu ngủ ngoan ngoãn, tim cô lại hóa mềm.
Thôi được, cứ thế đi.
Cô cười, cũng nằm xuống, tuy rằng sẽ không cảm thấy mệt, nhưng thói quen làm việc và nghỉ ngơi khi còn là người nói cho cô biết, cô cần phải ngủ
Mưa vẫn còn rơi tầm tã, nhà cũng còn đang bị dột.
Buổi sáng hôm nay, Phong Quang ngồi trên hành lang, nhàm chán dựa cột bện dây tua rua cho qua thời gian. Phong Yên nhìn đám dây tơ màu đỏ lơ lửng giữa không trung xuyên qua xuyên lại trước mắt, cậu bé ngoan ngoãn không nói lời nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT