Phong Yên đột nhiên hỏi:
"Nếu như cây liễu không còn nữa, ngươi sẽ thế nào?"
"A, nếu như vậy à, vậy ta cũng chỉ có thể biến mất khỏi chỗ này, có lẽ là bay đi theo gió, đợi đến lúc tìm được cây liễu thích hợp mới có thể tỉnh lại chăng."
Cô thuận miệng bịa chuyện.
Phong Yên im lặng thật lâu, ánh chiều tà xuyên thấu qua lá cây loang lổ chiếu lên khuôn mặt cậu bé, ánh mắt kia tối đen không rõ đang nghĩ điều gì. Trời bỗng nhiên đổ mưa mà không hề có dấu hiệu báo trước, lại còn mưa mãi không ngừng, trong bóng đêm, một tia chớp màu tím rạch đôi bầu trời, trong căn phòng dột nát, nước tí tách chảy, gió lạnh không ngừng thổi qua cánh cửa sổ hỏng vào phòng.
Lại thêm một trận sấm sét nổ ra, Phong Yên nằm trên giường đắp cái chăn hơi mỏng, dịch người về phía góc tường cậu hỏi:
"Phong Quang, ngươi lạnh không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT