“Nhân vô tín bất lập. quy củ này là Thái Lâm tự mình đề ra, bây giờ lật lọng, lẽ nào Thái đại nhân ở trong quan trường cũng có tác phong như thế, một khi tình thế không đúng, ngay lập tức có thể đổi quy củ?”
Trước đó Thái Lâm nói: “Quảng Văn Đường cũng không vì một người nào đó mà đặt ra tiền lệ. Người khiêu chiến nói quy củ gì thì là quy củ đó, thế nào, đường đường là con gái đại tướng quân, lại nhát gan như bọn chuột nhắt vậy?
Lời nói của hắn vẫn còn văng vẳng bên tai, lúc này Thẩm Diệu đã hoàn trả nguyên bản, đánh thẳng vào mặt Thái đại nhân, khiến Thái Lâm á khẩu không trả lời được.
“Quy củ là các ngươi định, bây giờ cũng là các ngươi không tuân theo, một cái miệng, nói như thế nào cũng được sao? Minh Tề  đại nhân đều như thế?” Lời nàng nói rất sắc bén, không chút lưu tình, liền làm lớn chuyện ra, Thái đại nhân mồ hôi lạnh đột nhiên chảy xuống.
Trên quan trường, nhiều đồng nghiệp có mặt hôm nay, có người thân, tự nhiên cũng có kình địch của ông. Lời nói của Thẩm Diệu nếu lọt vào tai người có lòng, ai mà biết được lại ra cái ẩn ý gì, huống chi nơi đây còn có người hoàng thất, một khi dẫn tới nghi kỵ của hoàng thất, đừng nói là Thái Lâm, mà sợ là tất cả Thái gia cũng sẽ cùng  gặp nạn theo.
“Thẩm tiểu thư nói rất đúng.” Người nói lại là Dự Thân Vương, hắn cổ quái cười với Thẩm Diệu, nói: “Thái Đại Nhân, Thái công tử chính mình lập quy củ, đương nhiên phải chính mình hoàn thành.”
Dự Thân Vương lúc nào lại hảo tâm thay người giải vây hát đệm? Lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người lập tức hướng về phía Thẩm Diệu, trong đó có nhiều hàm ý khác nhau, có phần nghiêm túc, cũng có phần khinh thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play