Các giám khảo trên sân khấu đang đánh giá kết quả, dưới sân khấu các học sinh cũng đang bàn luận sôi nổi.
Hôm nay Thẩm Diệu không có tự làm xấu mặt mình, điều này không chỉ làm cho buổi khảo thí có chút nhạt nhẽo, còn khiến cho các đồng môn ngày thường vốn không để ý đến cũng chú ý. Con người có lẽ đều là kỳ quái, những người ngày thường tệ hại chỉ cần thoáng biểu hiện tốt một chút, họ có thể sẽ thay đổi trong mắt người khác.
Phùng An Ninh có chút khẩn trương, thỉnh thoảng lại nhìn về phía các giám khảo trên sân khấu. Trên sân khấu cũng không biết vì nguyên nhân gì mà vài vị đại nhân dường như có chút tranh cãi.
“Xem ra hôm nay cũng rất kịch liệt.” Phó Tu An cười nói: “Dù sao cũng là nữ nhi, hà tất muốn so đo như thế, cũng đâu thể làm quan.” Hắn luôn có chút tự phụ, lại không sợ các đại nhân bên cạnh nghe được mà bất mãn, dù sao nữ nhi của một số người này chính là những học sinh vừa rồi mới lên sân khấu.
“Rất hiếm có cơ hội khảo thí,” Phó Tu Nghi nói: “Đương nhiên phải nắm bắt thật tốt.”
“Cửu đệ nói không sai.” Phó Tu Huyền cầm lấy chung trà trên bàn uống một ngụm, nói: “Nếu có nữ tử đặc biệt xuất chúng, cửu đệ cũng có thể lưu ý một chút.” Hắn tuy nhìn trầm tĩnh, lại là người khó đối phó. Trong tối ngoài sáng đều đang muốn thử xem Phó Tu Nghi có đang tìm cho mình một thê tử có bối cảnh gia thế vững vàng hay không.
“Ngũ ca nói đùa.” Phó Tu Nghi lắc đầu: “Hôn sự của ta, phụ hoàng sẽ tự làm chủ, không đến lượt ta xen vào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play