07

Lúc này tôi vẫn còn vui vẻ, hoàn toàn không ngờ rằng hai người kia lại đang âm mưu... chiếm lấy tôi.

Tôi ngồi trong lớp, mãn nguyện thưởng thức bữa sáng yêu thích của mình, xem ra vận may của tôi cũng không tệ, vừa ra ngoài đã có đồ ngon để ăn, không ngờ một lát sau, cả hai người bọn họ cùng xuất hiện ở cửa lớp, gây nên một trận xôn xao trong lớp học.

Tôi nghi ngờ nhìn hai người vừa xuất hiện, đây đâu phải là môn học tự chọn của bọn họ, sao cả hai lại tới đây?

Giang An và Kiểm Ngôn Chi cùng tiến lại ngồi bên cạnh tôi, ít ra thì Kiểm Ngôn Chi còn hỏi tôi một câu có thể ngồi không, trong khi Giang An thì cứ thế mà ngồi xuống một cách tự nhiên.

Tôi bất lực nhìn hai người:

"Hai người tới đây làm gì?"

"Đi học với cậu." Giang An nói với vẻ mặt vô tội.

Tôi nhìn Kiểm Ngôn Chi, anh không trả lời, xem ra là ngầm đồng ý, tôi đành phải âm thầm chịu đựng những ánh mắt đầy đố kỵ của các cô gái xung quanh, cảm giác như ánh nhìn của họ có thể thiêu đốt tôi thành tro.

Cuối cùng cũng đến lúc hết giờ, tôi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị chạy khỏi hiện trường để tới căng tin, nhưng một bàn tay to lớn đã túm lấy cổ áo tôi, khiến mặt tôi đỏ bừng như mông khỉ, các sinh viên vẫn chưa rời đi thì đều trợn tròn mắt nhìn tôi bị nhấc lên.

"Sao tôi lại không nhận ra Bùi Tử được yêu thích như vậy!"

"Aaa, cặp này đẹp đôi quá, anh công là nam sinh thể thao da ngăm mạnh mẽ, còn anh thụ là tiểu mỹ thụ đáng yêu!"

"Tôi nghĩ rằng vẫn là công lạnh lùng, cao ráo với thụ tiểu mỹ thụ đáng yêu mới hợp hơn!"

"Các cậu vẫn còn bảo thủ quá, rõ ràng là 3P mới hấp dẫn nhất!"

Này, mấy cô có thể không bàn luận chuyện CP ngay trước mặt nhân vật chính được không? Tôi chỉ muốn xông tới nói với họ rằng CP họ đang "ship" sẽ không thành đâu, vì tôi vẫn phải trở về thế giới thực!

Đợi đến khi tất cả mọi người rời đi, tôi quay lại mắng Giang An:

"Đồ thần kinh! Mau thả tôi xuống!"

Giang An thấy tôi mắng hắn, nhưng không giận mà chỉ cười nhìn tôi, chắc chắn có vấn đề rồi, Giang An cười một cách dâm đãng thế này thì chắc chắn không ổn, tôi phải chạy nhanh thôi.

"Có việc gì để sau hẵng nói, tôi có việc phải đi."

Vừa dứt lời, tôi lại bị Kiểm Ngôn Chi túm lấy cổ áo lần nữa.

Lúc này, tôi hoàn toàn bỏ cuộc việc trốn thoát, đành bất lực để Kiểm Ngôn Chi thả tôi xuống.

Nhìn hai khuôn mặt điển trai trước mặt, tôi cố gắng nhẹ nhàng hỏi họ muốn gì, có thể để tôi đi ăn được không?

Tôi nghiến răng nghiến lợi mà nói ra câu hỏi.

Kiểm Ngôn Chi cười nhẹ, phá bỏ vẻ lạnh lùng thường ngày:

"Bọn tôi muốn mời cậu ăn cơm."

"Chỉ là ăn cơm thôi à?" Tôi ngập ngừng.

"Tất nhiên, chẳng lẽ cậu nghĩ bọn tôi muốn làm gì?" Giang An nhìn tôi với vẻ mặt ngạo nghễ.

Nhưng tôi vẫn cảm thấy không đúng, hai người này chắc chắn đang tính toán gì đó. Tôi lảng tránh:

"Không cần khách sáo đâu, tôi đâu có làm gì..."

Lời còn chưa nói hết, tôi đã bị kéo ra khỏi trường.

08

Hiện tại tôi đang ngồi trong một nhà hàng sang trọng, bên cạnh là Giang An và Kiểm Ngôn Chi.

Kiểm Ngôn Chi đã bao trọn cả nhà hàng, chỉ còn ba người chúng tôi trong không gian này.

Giang An rót cho tôi một ly rượu vang, rồi tự rót cho mình một ly:

"A Tử, chúng ta gặp nhau cũng là duyên phận, tôi kính cậu một ly."

Tôi nhìn ly rượu trước mặt, vẫn thấy có điều gì đó không ổn, không dám uống.

"A Tử, nếu cậu không uống ly rượu này, tôi sẽ đi tìm chị cậu đấy."

Chỉ với một lời đe dọa của Giang An, tôi lập tức cầm ly rượu lên uống cạn, Giang An lúc này mới yên lặng.

Kiểm Ngôn Chi cũng bắt chước Giang An, rót hai ly rượu, nói một câu y hệt, không thay đổi chút nào.

Lúc này, tôi đã hiểu ra, hai người này đang muốn chuốc say tôi!

Bề ngoài, tôi giả vờ tức giận nhìn họ, nhưng trong lòng thì cười thầm, so về uống rượu, chẳng ai có thể vượt qua tôi, huống chi đây chỉ là rượu vang.

Thế là tôi không từ chối bất cứ ly nào, tiếp tục nâng ly hết lần này tới lần khác, chẳng mấy chốc cả Giang An lẫn Kiểm Ngôn Chi đều say mèm.

Tôi uống nốt ly cuối cùng, bật cười lớn:

"Hai người không nghe ngóng gì à, Vương Tửu ở Lâm Thủy chính là tôi đây, hai người cứ ở lại đây mà nghỉ ngơi, tôi đi trước."

Nói xong, tôi định đứng dậy rời đi, nhưng bỗng nhiên cảm thấy cơ thể mềm nhũn, một luồng nhiệt nóng hừng hực trào dâng, khiến tôi thở gấp.

Tôi ngã gục lên bàn, cơ thể run rẩy, mắt đẫm lệ khiến tầm nhìn trở nên mờ mịt.

Giang An, người đang ngả trên bàn, mỉm cười nhìn tôi:

"A Tử."

Trong trạng thái mơ hồ, tôi nhìn thấy cả hai người từ từ ngồi dậy, đến lúc này tôi mới nhận ra đó là cái bẫy của họ, tôi ngốc đến mức nào! Tôi liền lớn tiếng mắng:

"Hai người lừa tôi! Đồ tâm thần!"

"Không bằng trò lừa dối khéo léo mà cậu đã bày ra." Kiểm Ngôn Chi nâng cằm tôi lên, giọng đầy bất mãn.

Cái gì cơ? Tôi đã làm gì? Mẹ kiếp! Chẳng phải đây là nhiệm vụ đầu tiên của tôi sao?

Dường như nhận ra sự nghi ngờ trong mắt tôi, Kiểm Ngôn Chi lại nói:

"Đêm nay, cậu sẽ hiểu rõ."

Tôi còn chưa kịp suy nghĩ thấu đáo thì đã bị Giang An và Kiểm Ngôn Chi đưa vào một phòng khách sạn.

09

Tôi bị Giang An ném lên giường, lúc này mặt tôi đã đỏ bừng, không ngừng cọ xát làn da của mình, nhưng miệng thì vẫn không chịu thua:

"Các người đừng có quá đáng!"

Kiểm Ngôn Chi liếc nhìn tôi một cái, rồi quay sang nói với Giang An:

"Cậu trước hay tôi trước?"

"Việc gì phải phức tạp thế, làm cùng luôn, chúng ta chẳng phải đã từng làm cùng rồi sao."

Nghe câu nói đó, tôi vẫn còn cố gắng vùng vẫy:

"Hai người không định cân nhắc đến ý kiến của tôi à?"

Kiểm Ngôn Chi nhìn khuôn mặt đang hiện rõ nét ham muốn của tôi rồi nói:

"Đã đến mức này rồi mà vẫn còn nói được."

Nghe câu nói đó, cơ thể tôi bất giác cong lên, chống lại những kích thích đến từ nơi đó, Giang An nâng cằm tôi lên và hôn mạnh, trong khi Kiểm Ngôn Chi luồn tay xuống bụng dưới của tôi, men theo các múi bụng mà lần xuống đến nơi ấy.

"Ah~"

Tôi không kìm được thốt lên tiếng rên rỉ mập mờ khi bị xâm nhập bất ngờ, tôi cảm nhận được cơn đau từ sự xâm nhập đó, nhưng cũng xen lẫn một sự thèm khát.

"Em thật là nhạy cảm đấy!"

Giang An vừa nói vừa đẩy ngón tay vào miệng tôi, không ngừng cọ xát, khiến tôi vừa kích thích vừa mong đợi.

"Ah~"

"Ah~"

Những tiếng rên vỡ vụn phát ra từ miệng tôi, càng khiến bản năng thú tính của họ trỗi dậy. Động tác của Kiểm Ngôn Chi ngày càng thô bạo, như thể muốn nuốt chửng tôi vào trong, anh đánh mạnh vào mông tôi, giọng nói đầy dục vọng:

"Em yêu, anh bắt đầu nhé."

Kiểm Ngôn Chi 'tách' một tiếng, tháo dây lưng của mình ra, Giang An dường như cũng không chịu nổi nữa, kéo đầu tôi về phía hắn, trong khoảnh khắc, cả trước lẫn sau của tôi đều bị chặn kín.

Suốt cả đêm, tôi bị hai tên quái vật này hành hạ, như một con cá bị nướng lật đi lật lại không ngừng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play