Nghe ba anh cứ nhắc tới Lâm Chu hoài khiến hiện tại Trương Minh Viễn cực kỳ tò mò về con người này.

Chủ yếu anh rất muốn xem thử, người kiểu gì mà sáu giờ sáng lên đỉnh núi bán cháo, anh không tưởng tượng ra nên chuẩn bị đi xem thử, còn có thể thuận tiện mang một phần cháo về cho ba.

Bỏ qua chuyện người này bởi vì tuần trước không ăn được bánh bao mà chướng mắt cậu ta.

Con gái của ông chủ công ty Tượng Thăng, buổi tối lúc cô đọc được tin nhắn này cũng ngơ luôn!

Có ai hẹn hò mà rủ con gái người ta sáu giờ sáng đi leo núi không trời!

Hợp lý dữ chưa?

Nhưng cô vẫn đồng ý, chủ yếu do Trương Minh Viễn là thanh niên tài tuấn nổi danh trong giới, tuy là không quá đẹp trai nhưng tuổi trẻ có năng lực cộng thêm có tiền khiến cậu ta cực kỳ quyến rũ, là người con rể lý tưởng của rất nhiều ông chủ trong giới.

Ba cô đã nói rõ ràng, lần hẹn hò này rất quan trọng, có ích lợi với việc hợp tác của hai công ty, nếu thích hợp thì đính hôn, không thích hợp thì nói sau.

Cho nên cô không thể giở tính đại tiểu thư, nói không đi thì không đi.

Hơn nữa vừa nãy người ta cũng đã hỏi cô có ý tưởng gì sắp xếp cho buổi hẹn hò ngày mai không.

Cô đã trả lời là sao cũng được, nghe cậu ta hết.

Bây giờ, người ta sắp xếp xong rồi, chẳng qua là không trong suy đoán của cô thôi.

"Okie, ngày mai em sẽ đến đúng giờ."

Lục Thiển trả lời tin nhắn, thấy đối phương cả nửa ngày không thèm gửi tin lại thì tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tái mét.

Cô không ôm hy vọng gì với lần hẹn hò này rồi. ...

Lâm Chu ngủ một giấc tỉnh dậy đã là ngày hôm sau.

Hai giờ sáng, cậu mua đồ ăn trở về từ chợ.

Vẫn là ngâm gạo trước sau đó bắt đầu mới xử lý bào ngư.

Bào ngư to cỡ lòng bàn tay được bóp chặt sau đó cắm chiếc đũa vào vỏ bào ngư xoay một vòng, lấy bào ngư ra, rửa sạch nội tạng, lại dùng bàn chải chà sạch mặt ngoài của bào ngư.

Mỗi con bào ngư đều lặp lại động tác như vậy, không bao lâu đã xử lý xong.

Sau đó đổ nước sạch vào trong nồi đun sôi lên, cho những con bào ngư đã được rửa sạch vào nấu khoảng một phút thì vớt bào ngư ra, đổ nước lèo ra một cái chậu dự phòng.

Hầm bào ngư một lần cho đến khi thịt bào ngư chín mềm ngả màu vàng nhạt cầm trong tay thấy ổn, Lâm Chu nhanh chóng cắt toàn bộ thịt bào ngư thành khối vuông.

Đổ dầu mè vào trong nồi inox không gỉ, sau khi dầu nóng thì cho thịt bào ngư đã cắt xong vào, đảo cho đến khi mùi thơm bay ra thì lại cho gạo đã ngâm vào.

Trong nhất thời mấy khối bào ngư và gạo được trộn đều trong nồi. Đợi cho mùi thơm dần dần tràn ra ngoài nồi, lại cho thêm nước lèo bào ngư mới đổ ra hồi nãy, dùng sạn gỗ đảo liên tục.

Đợi cho gạo dần dần mềm ra nhưng chưa chín hẳn, lại thêm một nửa lượng nước lèo còn lại tiếp tục dùng sạn gỗ khuấy.

Sau khi cháo chín thì vặn nhỏ lửa, thỉnh thoảng lại dùng sạn gỗ khuấy.

Dần dần, cháo bào ngư trở nên sền sệt, hạt gạo tuyết trắng cũng nhuộm màu vàng nhạt của bào ngư được nấu nở bung ra, mùi thơm thoang thoảng của cháo trộn với mùi tươi sống của bào ngư tràn ngập cả phòng bếp, cuối cùng Lâm Chu lại bỏ thêm một chút muối điều vị, rắc hành lá xắt nhỏ vậy là xong rồi.

Lâm Chu lắc cổ tay đau nhức, tắt bếp. Lúc này cháo bào ngư vẫn phải ủ một lát.

Ngửi được mùi thơm của cháo bào ngư trong không khí, Lâm Chu nhân lúc này xào một chút khoai tây sợi chua cay đơn giản chuẩn bị ăn cùng với cháo.

Điểm tâm phải ăn no mới có sức đi leo núi.

Đợi đến khi mở nắp ra, cháo bào ngư sền sệt, cháo màu vàng nhạt phối với thịt bào ngư trắng như tuyết, còn có hành lá được thái xanh ngát, khi mở nắp hơi nóng cũng bay ra theo, mùi thơm nồng đậm khiến khoang miệng thèm ăn của Lâm Chu không ngừng tràn ra nước miếng.

“Thơm quá trời!"

Toàn bộ vị tươi sống của bào ngư được gạo hấp thu khi nấu, trong quá trình này gạo tựa như mấy miếng bọt biển nhỏ, hấp thu vị tươi sống của bào ngư không ngừng bành trướng, đến khi nổ tung.

Mấy hạt gạo toàn bộ được nấu đến bung ra, tinh hoa hấp thu cũng theo đó tràn ra, hai nguyên liệu nấu ăn giao hòa tạo nên mỹ vị như vậy.

Nhìn màu sắc tuyệt vời như thế, Lâm Chu cảm thán may mắn đã ném đi nội tạng bào ngư.

Thật ra mùi vị của nội tạng bào ngư xào ra cũng có thể nấu chung với cháo.

Nhưng màu sắc và hình dạng của nó ảnh hưởng tới khẩu vị nên bị Lâm Chu vứt đi không dùng tới.

Nếu cháo bị nhuộm thành màu xanh đen của nội tạng, tuy rằng vị bào ngư sẽ càng đậm đà hơn nhưng giảm bớt ham muốn thèm ăn.

Cháo màu xanh biếc làm sao cũng không khơi gợi được cảm giác thèm ăn bằng cháo màu vàng nhạt.

Có cảm giác mất nhiều hơn được.

Hiện tại cháo bào ngư thành phẩm cũng rất mỹ vị.

Miếng bào ngư nấu hơn một tiếng đã mềm giống như gạo.

Ăn một miếng vào miệng, mùi thịt nồng đậm, đồng thời cảm giác vị dai của nó cũng hiện rõ sự khác biệt khiến người ta không thể phớt lờ sự tồn tại của nó.

Vào miệng mềm mại trơn tru, mùi vị cực kỳ ngon, ngay cả cháo cũng trở nên cực kỳ ngon.

Nồi cháo này tuyệt vời ông mặt trời!

Cháo bào ngư hôm nay, lượng bào ngư rất lớn, hương vị miễn bàn, một trăm tệ một phần, có lẽ không đến mức khó bán như cháo khoai lang ngày hôm qua đâu nhỉ! Lâm Chu ăn uống no đủ, tràn đầy tự tin mang theo cháo bào ngư ra khỏi cửa.

Đi đến chân núi quen thuộc, trước tiên đậu xong xe ba bánh sau đó gánh hàng bắt đầu leo núi.

Leo liên tục hai ngày, cậu đã cảm giác được rõ ràng thể lực sức bên của mình đều trở nên tốt hơn, thân thể cũng cảm thấy thoải mái hơn.

Không giống trước đó, mỗi ngày đều buồn ngủ không có tinh lực.

Quả nhiên rèn luyện thân thể vẫn có tác dụng!

Đi thẳng lên đến đỉnh núi, đầu tiên cậu lấy loa ra, phát lời quảng cáo đã thu xong trước khi đi.

"Cháo bào ngư, cháo bào ngư thơm ngào ngạt - một trăm tệ một chén, mua không được là thiệt thòi, mua không được là sai bây (say bye), cháo bào ngư ngon đến phát khóc đây-"

Tiếng loa nổi bật chói tai như thế trực tiếp thu hút mấy du khách trên đỉnh núi đi qua.

Mới sáu giờ, không có quá nhiều người trên đỉnh núi.

Mấy du khách thấy Lâm Chu bày hàng, nghe lời quảng cáo trong loa thì rơi vào im lặng.

Một ngày mới, du khách cũng là mới.

Rất ít người leo núi mỗi ngày.

Sau khi mọi người nghe thấy một chén bán một trăm tệ chỉ vây xem cũng không tiến lên.

"Ông chủ, cậu bán đắt như vậy có bán được không?"

Một du khách trong đám người tò mò hỏi.

Du khách vừa hỏi thật sự tò mò.

Một bát cháo một trăm tệ sẽ có người mua thật à?

Lâm Chu sửng sốt, không ngờ đúng là có người hỏi vấn đề này.

"Được chứ."

Nhằm thu hút khách hàng, Lâm Chu thấy có người vây xem bèn mở nắp nồi cháo ra.

Trong chốc lát, mọi người trông thấy món cháo bào ngư sôi sùng sục, mùi hương còn đậm đà hơn cả lúc vừa nấu xong.

Bào ngư có độ tươi mà không loại hải sản nào khác sánh bằng, luôn được mệnh danh là "vương miện quý báu dưới biển" và "một ngụm bào ngư một ngụm vàng".

Câu nói ấy đã được phản ánh đầy đủ vào thời điểm này.

Hương thơm đậm đà hòa quyện với làn sương bốc lên cao, nhanh chóng lướt qua toàn bộ đỉnh núi.

Các du khách vừa leo lên núi còn chưa kịp ngắm nhìn phong cảnh xung quanh đã bị mùi thơm nức mũi của món ăn này hấp dẫn.

Hương vị tươi ngon của hải sản, cộng thêm mùi cơm ngon lành chắc chắn cực kỳ thu hút mọi người. Ngoài ra còn có chiếc loa phóng thanh ở chỗ Lâm Chu. Chẳng mấy chốc, lại có thêm hai du khách tìm tới theo tiếng rao và mùi hương.

"Yo, cháo bào ngư! Cho tôi một phần ăn thử nào!"

Lâm Chu nghe thấy âm thanh đến từ thiên đường này lập tức vui vẻ ngẩng đầu.

Vừa bị người ta hỏi liệu có bán được không thì đã có khách tới trước cửa!

Vả mặt biết mấy nha!

Cuối cùng cũng không đến mức lúng túng lắm.

Cảm giác được các du khách vây xem nhưng lại không ai gọi món... Thôi đừng nhắc nữa!

"Có ngay-"

Lâm Chu đáp lời, nhanh tay lấy một cái bát nhựa mang theo ra, bắt đầu múc cháo vào.

Sau khi múc một thìa, cháo bào ngư đặc sệt, không có nước cháo. Tất cả đều là cháo bào ngư dạng hạt đổ vào bát.

Dưới ánh mặt trời, những hạt gạo phản chiếu tia sáng vì mỗi hạt đều được dầu gạo bao bọc. Bào ngư thái hạt lựu căng mẩy dai giòn, phân bố đồng đều ở giữa lớp cháo. Hành lá điểm xuyết bên trong, vừa nhìn đã thấy vô cùng tươi ngon, làm người ta thèm nhỏ dãi.

Anh trai gọi đồ ăn nuốt một ngụm nước miếng, lập tức trả tiền.

"Cháo này ngon quá."

Cháo bào ngư sóng sánh trong bát, thoạt nhìn đã biết không phải loại cháo được nấu ra bằng cách ấn nút trên nồi cơm điện.

Mùi thơm ngào ngạt. Nếu không nấu chín từng chút một thì hoàn toàn không thể tạo ra được hương thơm này.

Còn có một lớp dầu gạo nổi lên trên bề mặt. Mỗi khi chọc thìa vào, mảng dầu gạo sẽ tách ra, để lộ lớp cháo trắng đặc sệt trong bát. Khỏi phải nghĩ cũng biết một ngụm dầu gạo kia thơm ngon đến mức nào.

Bình thường, mấy ai từng được nếm thử món cháo tốn nhiều công sức nấu ra như vậy ở nhà bao giờ!

Công đoạn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn tươi mới, cộng thêm thời gian nấu chín ít nhất cũng phải mất hẳn hai tiếng. Không được bao nhiêu người có tâm, sẵn sàng bỏ ra hai tiếng để nấu một bát cháo như vậy đâu.

Thế nên, vừa được chiêm ngưỡng món cháo bào ngư thành phẩm.

Số lượng khách hàng gọi món lập tức gia tăng.

Trong chớp mắt, Lâm Chu đã bán được ba phần.

Những du khách còn lại đều chỉ đứng xem, vẫn chưa có ai mua. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play