Đồ Minh cũng không hiểu nổi mình, anh cũng được xem là một người rất ôn hòa, nhưng lại năm lần bảy lượt túm cổ áo Lư Mễ kéo đi. Lư Mễ cũng có bản lĩnh lắm, nói dăm ba câu hoặc là không nói gì mà cũng có thể chọc tức người ta. Quãng thời gian trước hai người vất vả lắm mới xây dựng được mối quan hệ hòa bình mong manh ấy, thế nhưng vào lúc này thì mất hết rồi.
“Tôi không… không phải muốn rình rập chuyện riêng tư của sếp đâu…” Lư Mễ chột dạ, hoàn toàn đã quên lúc nãy mình ngồi đó rụt cổ lại nghe trộm ra sao, suýt nữa đã ngắt lỗ tai của mình xuống để ở trên bàn của Đồ Minh luôn rồi. Thậm chí còn vừa nghe vừa suy nghĩ sắp xếp câu chuyện, người ân nhân tưởng chừng đứng đắn này lại bị một cô tiên nữ nào đó cướp mất hồn phách, người vợ không nhẫn nhịn được nên mới đưa ra quyết định ly hôn. Sau cùng lại nghe được câu chuyện đã bị thay đổi, thì ra sếp của mình bị cắm sừng, sếp mình đáng thương biết mấy! Mà người đáng thương này còn tặng nhà cho vợ cũ nữa.
“Hai đứa quen nhau à?” Bà nội thấy hai người kỳ lạ quá nên mới hỏi. Tuy lớn tuổi nhưng sức khỏe tinh thần của bà vẫn còn tốt lắm, giọng lớn như chuông, còn mang cách nói chuyện hài hước của mình truyền lại cho con cháu.
“Sếp của cháu.” Lư Mễ nhụt chí, nói câu này rồi nhìn sang chỗ khác, không dám nhìn Đồ Minh. Trong công ty có là một người tài giỏi đến đâu thì trong cuộc sống vẫn phải trải qua những chuyện vụn vặt phiền toái. Cô chột dạ cứ như chuyện Đồ Minh ly hôn là do một tay cô gây ra.
“Chào sếp, chào sếp.” Bà nội vỗ vai Lư Mễ: “Nói chuyện với sếp của cháu đi! Hôm nay cháu không cần đi!”
Dắt đám con cháu đi dạo hẻm, đá Lư Mễ sang một bên. Lư Mễ muốn đi theo, nhưng chợt nhớ ra mình vẫn chưa nói chuyện rõ ràng với Đồ Minh, cô hắng giọng nói với anh: “Sếp, bình thường sếp dạy dỗ tôi hay phê bình tôi, tôi đều nhận hết. Nhưng có một điều tôi phải nói, hôm nay tôi thật sự không cố ý nghe trộm chuyện riêng của sếp. Mới sáng sớm là nhà chúng tôi đã chọn xong chỗ để họp mặt rồi, hơn nữa tôi đâu có biết sếp cũng đến quán ăn này đúng không? Chúng ta phải nói lý lẽ chứ, cuộc sống là cuộc sống, công việc là công việc. Sếp đừng vì sự trùng hợp ngày hôm nay mà làm khó dễ tôi về chuyện công việc, thế thì oan cho tôi lắm!”
Lư Mễ nói xong, tạm ngưng một lát rồi lầm bầm một câu: “Hơn nữa chẳng phải chỉ là ly hôn sao! Tìm người khác là được rồi!”
“Cô bị hâm à?” Lư Mễ cứ há mồm là nói vớ vẩn, làm Đồ Minh nhức cả đầu: “Ai nói với cô là tôi ly hôn rồi?”
“Chưa ly hả?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT