Về tới khách sạn dạ dày của Đồ Minh bắt đầu khó chịu, anh uống thuốc dạ dày nằm ở trên giường. Bình thường cũng không yếu ớt đến vậy, là do buổi trưa ăn món Giang Hồ có vị cay, đến tối thì ăn lẩu cay rồi uống rượu nên không trụ nổi. Lúc dạ dày đau thì có đọc sách cũng đọc không vào, đành mở tivi lên xem, cố gắng chịu đựng chờ thuốc bắt đầu phát huy tác dụng.
Chuông cửa vang lên, anh đi mở cửa, nhìn thấy Lư Mễ đang đứng ở ngoài, cô vẫn mặc bộ đồ lúc ở trên núi, tay xách theo hộp thức ăn, tóc đẫm mồ hôi dán trên mặt.
“Khách sạn hết cháo trắng rồi, tôi qua bên cạnh mua một bát. Dạ dày không khỏe ăn chút cháo trắng kèm với dưa muối thì sẽ đỡ hơn đó.” Cô đưa cháo trắng cho anh, ngay lúc này cô không phải là người đứng trong thang máy nói muốn ngủ với sếp, mà chỉ đơn giản là một người nhiệt tình lương thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.
Anh có chút cảm động không nói thành lời. Anh biết Lư Mễ không phải loại người bởi vì anh là cấp trên nên mới đi mua cháo cho anh, cô đi mua cháo là bởi vì anh đã từng giúp cô, hoặc là cô tình nguyện làm thế. Điều ấy khiến cho sự quan tâm được thể hiện qua bát cháo này xem ra vô cùng chân thành, không trộn lẫn với bất kỳ động cơ hay mục đích nào khác.
Anh nhận bát cháo, vẫn còn nóng hổi, anh nói: “Cảm ơn.”
“Hì hì, đừng khách sáo, người nhà cả mà! Vậy sếp ăn đi, có chuyện gì thì a lô cho tôi, tôi vọt tới liền!”
“Được, vất vả cho cô rồi. Ngủ sớm đi, ngày mai còn phải hoạt động cả ngày.”
“OK!”
Đồ Minh ăn xong bát cháo nóng mới cảm thấy đỡ hơn chút. Trước khi anh đi ngủ, Diêu Lộ An gửi tin nhắn đến: [Chiều nay đến, hai hôm nay hỏi thăm được chỗ nào có món Giang Hồ chưa?]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT