“Cô là ai?” Bà Lưu lại hỏi, nhưng lần này giọng nói đã rất “ôn nhu” rồi.
“Tôi là Hoa Chiêu, con gái lớn của Trương Quế Lan.” Hoa Chiêu chính thức giới thiệu nói.
Bà Lưu cùng Lưu Hướng Tiền đều sửng sốt, bà Trương kia nói về Hoa Chiêu cũng không giống như thế này đấy. Bà ta rõ ràng nói là một con gấu đen mà.
Mà cô gái trước mắt, cho dù bọn họ không muốn thừa nhận, cũng phải nói một tiếng thật xinh đẹp.
Chính là cái tính tình này, giống như bà Trương nói, làm người ta ghét.
“Các người đến đây có chuyện gì, nói với tôi.” Hoa Chiêu nói.
Người Lưu gia khí thế đã không còn, có mấy lời chính là không tiện nói ra miệng. Cũng may bọn họ có lý do khác.
Bà Lưu chỉ tay vào Lưu Thông: “Cô xem cháu của tôi bị đánh thành như vậy! Ba ngón tay đều bị gãy, bác sỹ nói từ nay về sau cũng không thể làm việc nặng rồi! Cô phải chịu trách nhiệm.”
“Bà nói tôi đánh chính là tôi đánh sao? Bà thấy rồi hả?” Hoa Chiêu c.h.ế.t cũng không thừa nhận.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT