Mọi người xem náo nhiệt đủ rồi, nhưng đều lo lắng cho Hoa Chiêu.
“Em không bắt họ viết giấy, cứ để họ lấy tiền thế này, sau này họ không thừa nhận thì phải làm sao?” Chị Lưu hỏi.
Dì Mã nói: "Đừng sợ, có nhân chứng như chúng ta!"
Chị Lưu vẫn chưa yên tâm, không có chứng cứ bằng văn bản thì làm sao cũng không yên tâm.
“Chúng ta không cần chứng từ” Hoa Chiêu nói: “Bọn họ muốn tiền này vốn không có lý, công đạo tại nhân tâm, bọn hắn nếu còn dám tới lần thứ hai, em cũng không dễ nói chuyện như vậy nữa.”
“Bọn họ vừa rồi không ở trước mặt đếm tiền, sau lưng lại nói không đủ 500 làm sao bây giờ?” Trương Quế Lan đột nhiên lên tiếng.
Cô rất hiểu rõ người Lưu gia đấy, đây là chuyện họ có thể làm được.
“Không sao, tất cả đều là chuyện nhỏ.” Hoa Chiêu nói: “Dù sao trong lòng chúng ta cũng biết điều này. Ta không sợ bọn họ giở trò chơi xấu. Nếu bọn họ dám chơi, ta cũng dám khiêu chiến.” Cô còn muốn xem bọn họ còn dám làm gì đấy.
Cô thản nhiên vẫy vẫy tay, mọi người chợt nhớ tới bàn tay nhỏ bé trắng nõn và mềm mại này, hôm qua một cái tát nhẹ đã làm gãy tay một người đàn ông to lớn, gãy ba ngón tay ...
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT