Khi chuẩn bị gây tê, Bạch Nguyệt quay sang nhìn thiếu niên nói nhỏ: "Kỳ Vọng, em sợ."
Bác sĩ lặng lẽ quan sát cô gái nhỏ, thầm nghĩ: ‘Cô bé này gan cũng lớn đấy, nhưng xem ra chẳng giống người đang sợ hãi chút nào.’
Bạch Nguyệt lại gọi: "Kỳ Vọng."
Kỳ Vọng lúc này mới phản ứng, anh bước vài bước về phía cô. Bạch Nguyệt dựa mặt vào bụng anh, tránh ánh nhìn. Chiếc áo khoác đồng phục của anh được vứt hờ bên cạnh. Đôi tay đang căng thẳng của Kỳ Vọng dần buông lỏng, thay vào đó là sự dịu dàng, anh nhẹ nhàng ôm lấy đầu cô.
Khi bác sĩ bắt đầu thủ thuật, Bạch Nguyệt vẫn úp mặt vào người Kỳ Vọng, không dám ngẩng lên nhìn.
Còn Kỳ Vọng, ánh mắt anh luôn dừng lại ở cánh tay của cô. Anh nhìn từng đường kim lạnh lẽo xuyên qua làn da mỏng manh của cô gái, mỗi lần kim khâu lại, anh có cảm giác như một lưỡi dao sắc bén đang cứa vào chính mình. Cảm giác đau đớn lan tỏa qua từng tế bào, như thể không khí xung quanh cũng đang hành hạ anh.
Cơ bắp trên cánh tay Kỳ Vọng căng lên, cả người anh run rẩy. Đây là lần đầu tiên anh nhận ra mình... sợ máu đến vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play