"Bạch Nguyệt!" Một nam sinh từ bên ngoài chạy tới, thấy tay Bạch Nguyệt đang chảy máu, vội vàng nói: "Cô bị thương rồi, để tôi đưa cô đến bệnh viện!"
Nói xong, anh ta nhanh chóng tiến lại gần, đưa tay ra với vẻ đầy quan tâm.
Bạch Nguyệt bước thêm một bước về phía Kỳ Vọng, khuôn mặt thoáng chút yếu ớt vì đau đớn từ vết thương. Cô mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng: "Cảm ơn ý tốt của anh, chúng tôi tự đi bệnh viện được rồi."
Thực ra, Bạch Nguyệt không quen biết nam sinh này. Cô chỉ nhớ anh ta ngồi cùng Kỳ Tiêu trong một phòng ghế lô, có lẽ là bạn của Kỳ Tiêu. Việc một người bạn của Kỳ Tiêu lại nhiệt tình đứng ra giúp đỡ cô thật sự là một điều khá bất ngờ.
Tôn thiếu gia liếc nhìn Kỳ Vọng, khẽ nói: "Anh ta trông thế này..."
Kỳ Vọng đã cởi áo khoác đồng phục của mình. Dù động tác khó khăn, hanh vẫn rất cẩn thận dùng chiếc áo để băng bó vết thương trên tay cô. Chỉ là một hành động đơn giản, nhưng đôi mắt anh đã đỏ hoe.
Chiếc áo thun trắng của Kỳ Vọng không dính một vết bẩn nào, nhưng lại khiến người ta chú ý đến sự thật rằng tay áo bên trái của anh trống rỗng. Giữa những con người khỏe mạnh xung quanh, anh trông như một kẻ dị loại với cơ thể không trọn vẹn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play