“Thì ra quý khách muốn chuẩn bị lễ vật cho lễ trưởng thành.” Sau khi Tả Lạc Hoan đăng ký thông tin, quản lý lập tức nhiệt tình nói, “Lễ trưởng thành là chuyện trọng đại, đặc biệt là... không thể làm qua loa được, chúng tôi ở đây có một số nguyên liệu cao cấp, tuy hơi đắt đỏ, nhưng dùng để làm khóa cổ cho lễ trưởng thành thì không gì tốt hơn.”

Đối với Alpha, lễ trưởng thành của Omega có tầm quan trọng không kém gì hôn lễ. Trong thời kỳ trước, khi mối quan hệ đã được xác định, lễ trưởng thành của Omega mang ý nghĩa rằng Alpha có thể hoàn toàn sở hữu đối phương.

Quản lý thầm nghĩ trong lòng, vị khách này trông có vẻ là một Alpha đỉnh cấp; trên gáy không dán miếng ngăn pheromone, cũng không thể cảm nhận được bất kỳ dấu hiệu nào của pheromone, có thể thấy khả cô kiểm soát rất mạnh, những người như vậy thường không thể hiện ra ngoài, nhưng sự chiếm hữu của họ mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều. Vì vậy, việc đề xuất sản phẩm liên quan đến Omega chắc chắn sẽ thuận lợi.

Quả nhiên, vị khách nhanh chóng đồng ý.

“Vì đây không phải là khóa cổ mang ý nghĩa thực sự truyền thống, nên chúng tôi vẫn muốn thiết kế sao cho Omega cảm thấy thoải mái khi đeo, không quá ràng buộc.” Quản lý lấy ra một số nguyên liệu cao cấp và một quyển sách mẫu thiết kế, “Đây là các mẫu thiết kế, quý khách có thể tham khảo.”

Tả Lạc Hoan tùy tay lật qua vài trang liền mất đi hứng thú: “Không cần, tôi sẽ tự làm.”

Nếu Kỷ Việt Chi dùng khóa mặt nạ để châm chọc cô, cô tất nhiên cũng phải đáp trả, còn gì thích hợp hơn việc sử dụng chính khóa cổ làm quà tặng? Đặc biệt là khóa cổ chỉ omega dùng lại dành cho một người sắp phân hóa thành Alpha, này so với khóa mặt nạ sức sát thương lớn hơn nhiều.

Nhìn đống nguyên liệu đủ kiểu dáng trước mặt, Tả Lạc Hoan bỗng nhớ tới dáng vẻ Kỷ Việt Chi mặc bộ quân phục, màu đen dường như rất hợp với hắn, nhớ đến hình ảnh chiếc cổ dài trắng nõn của hắn nhìn thấy khi ngồi phía sau, cô bất giác cảm thấy cổ họng hơi khô.

Tả Lạc Hoan tùy tay lật tìm trong đống nguyên liệu rồi rút ra một mảnh lụa đen mềm mại, bên cạnh còn có một tầng viền hoa mỏng manh, cầm trong tay, có thể loáng thoáng nhìn xuyên qua.

“Quý khách, đây là nguyên liệu cao cấp từ tinh cầu Moor, nghe nói...”

Tả Lạc Hoan liếc quản lý một cái, ngắt lời: “Tất cả nguyên liệu tôi dùng sẽ được thanh toán, bây giờ cô ra ngoài đi.”

Quản lý đã thấy qua nhiều không khó chịu, thậm chí còn có chút vui mừng, những Alpha không muốn người khác nhìn vào đồ của mình dù chỉ một chút thường là khách hàng lớn!

…..

Thứ hai, Tả Lạc Hoan đến lớp đúng giờ làm thầy giáo trên bục giảng có phần không tự nhiên, dù cô ngồi ở hàng cuối, cảm giác tồn tại của cô quá cao, giáo viên Beta lén lau mồ hôi, cũng may chỉ cần ít lâu nữa họ sẽ chọn chương trình học, chính mình cũng có thể chuyển sang dạy sinh viên mới.

“Mặc dù thể chất Alpha và Omega khác nhau, nhưng với công nghệ hiện đại, ai cũng có thể chọn môn học phù hợp với sở thích. Các môn như bắn súng hay chiến đấu Omega cũng đều có thể tham gia, gần đây nhất Thiếu tướng Hà Nguyệt của Quân đoàn 673 thuộc Quân đội 17 là ví dụ điển hình, dù cô ấy là Omega nhưng thành tích bắn súng của cô ấy luôn đứng đầu trong thời gian học ở trường, thành tích đối kháng cũng chưa bao giờ rơi khỏi top ba. Ngoài ra còn nhiều tiền bối Omega và Beta khác, tôi tin rằng khi nhập học, các bạn đã thấy họ qua triển lãm tại thư viện lịch sử trường nên tôi sẽ không nói lại nữa.” Giáo viên Beta nghiêm mặt nói tiếp: “Đối với Alpha, với lợi thế thể chất tự nhiên, nhất là khi các bạn thuộc Trường Quân đội Số 1 - hầu như là nhóm ưu tú nhất của Liên Bang, tôi hy vọng các bạn sẽ cùng các bạn học khác đoàn kết, đem lại vinh quang cho Liên Bang.”

Giáo viên nói xong lời này liền bắt đầu giải thích chi tiết về quy trình chọn môn và danh sách môn học tháng sau, mọi người đều nghiêm túc lắng nghe.

“Phía dưới sẽ phát các mẫu đơn đăng ký môn học, mọi người có thể theo ý định của mình để chọn chương trình học phù hợp, làm quen trước, đầu tháng sau sẽ chính thức điền vào biểu mẫu.” Giáo viên nói xong, bắt đầu cho người chuyền xuống một xấp biểu mẫu dày.

Tả Lạc Hoan tựa lưng vào ghế, nhận lấy mẫu đơn từ phía trước chuyền lại, mở bìa ra, cầm bút viết ngay, kế hoạch học tập đã được cô xác định từ trước khi nhập học, không hề có phương án nào khác.

“Kỷ Việt Chi chưa phân hóa, cậu nói xem cậu ta sẽ đăng ký chương trình nào đây?” Giang Hoằng nhìn người ngồi hàng đầu, ghé đầu sang phía Tả Lạc Hoan với vẻ tò mò, “Nếu cậu ta phân hóa thành Omega thì sẽ thú vị lắm đây.”

Nghe vậy, bút trong tay Tả Lạc Hoan khựng lại, đường nét cuối cùng kéo dài một vệt, tuy rằng muốn tặng Kỷ Việt Chi khóa cổ, nhưng….. khả năng hắn trở thành Omega, cô chưa từng nghĩ tới.

“Người đứng đầu nhà họ Kỷ là Alpha cấp S, phu nhân lại chỉ là Omega cấp A, dựa theo lý thuyết di truyền của Liên Bang, xác suất con cái phân hóa thành Alpha là 90%, huống chi...” Tả Lạc Hoan giương mắt nhìn bóng dáng Kỷ Việt Chi ở hàng ghế đầu, nói với vẻ chắc chắn, “Cậu ấy không giống Omega.”

“Rất nhiều Omega không giống Omega.” Giang Hoằng lẩm bẩm.

“Nếu cậu ấy thật sự phân hóa thành Omega...” Tả Lạc Hoan bỗng nhiên cảm thấy thú vị, tay xoay nhẹ cây bút, đùa cợt nói, “Hai nhà chúng tôi kết thân thì tốt rồi, sau này không cần tranh đoạt tài nguyên, dù sao cũng là người một nhà.”

“Cậu nghĩ lại đi.” Giang Hoằng bĩu môi. “Kỷ Việt Chi đã kiểm tra gen rất nhiều lần, tất cả đều cho kết quả trăm phần trăm là Alpha, hai nhà Tả và Kỷ nhất định vẫn sẽ đối đầu gay gắt.”

Các gia tộc lớn như họ, nhất cử nhất động đều bị người ngoài dõi theo, chuyện Kỷ Tây Tu đưa Kỷ Việt Chi đi kiểm tra gen nhiều lần là điều không thể giấu kín.

“Điền xong thì nộp lại, giáo viên sẽ giữ hộ mọi người, tương lai lúc tốt nghiệp, bản đăng ký này sẽ được công khai để so sánh với biểu mẫu chính thức.” Giáo viên giải thích từ trên bục giảng, đây là truyền thống lâu đời của Học viện Quân sự số 1, với các học viên quân sự tốt nghiệp, hai bản đăng ký này sẽ giúp họ ôn lại suy nghĩ của chính mình khi bắt đầu hành trình.

Giang Hoằng nhanh chóng điền xong, ghé qua nhìn biểu mẫu của Tả Lạc Hoan. Đa số các khóa cô chọn đều là về chiến đấu và thể năng, chỉ có một khóa liên quan đến chỉ huy.

Cũng bình thường thôi. Tả Lạc Hoan là người thừa kế của Tả gia, năng lực đã ở cấp độ đó rồi, tương lai chắc chắn sẽ lãnh đạo quân đội.

“Tôi thì chọn khóa về hậu cần, chuẩn bị về sau đóng quân ở phía sau.” Giang Hoằng tự hào khoe bảng đăng ký của mình. “Người giỏi đều đổ xô ra tiền tuyến, nhưng tôi nghĩ luôn phải có người lo chuyện hậu phương.”

Tả Lạc Hoan cười một tiếng: “Cậu là nói cậu giỏi?”

“Không tính là giỏi, nhưng cũng có giá trị nha” Giang Hoằng lấy biểu mẫu về, khép lại bìarồi đem lên nộp, “Đương nhiên không so được với cậu.”

Điền xong biểu mẫu thử, các tiết học cũng kết thúc, chuông tan học vừa vang, Tả Lạc Hoan lập tức đứng dậy, bước về phía trước, rồi dừng lại trước mặt Kỷ Việt Chi.

Trong phòng học mở hồ có tiếng hít không khí, vốn dĩ đã nhanh chóng rời đi phòng học sinh viên lại chần chừ nán lại, tò mò muốn xem chuyện gì sẽ xảy ra.

Hai người này cuối cùng cũng đối đầu à?

“Nghe nói rất nhiều người mong chờ chúng ta đánh nhau một trận, không bằng thỏa mãn họ?” Tả Lạc Hoan nghiêng người dựa vào bàn, vừa vặn chặn đường đi của Kỷ Việt Chi, cúi xuống nhìn thẳng vào người đang ngồi.

Ánh mắt cô theo sống mũi nhẵn bóng của ảnh đi xuống, dừng lại ở chiếc cổ thon trắng ngần,tự hỏi lát nữa lúc đánh nhau, liệu kích cỡ có vừa tay mình hay không.

Kỷ Việt Chi ngước mắt, đôi con cậu đen nhánh lạnh lẽo ánh lên vài tia chế nhạo. “Nghe nói bạn học Tả thích một tân sinh viên, không bằng nhân cơ hội này xác nhận luôn lời đồn?”

Thích tân sinh viên?

Tả Lạc Hoan thoáng sững sờ, không hiểu ý hắn ngay, Giang Hoằng từ phía sau đi tới, bổ sung với vẻ mặt hớn hở: “Là Nghiêm Nham đó, diễn đàn nói cậu với cậu ta ăn cơm hôm đầu nhập học, nên có vài tin đồn.”

“Cậu ta là Alpha.” Tả Lạc Hoan hơi híp mắt, khó hiểu vì sao lại có tin đồn như vậy trong trường.

“Cậu không biết sao? Giờ AA luyến rất thịnh hành.” Giang Hoằng nhún vai.

Tả Lạc Hoan nhớ lại gương mặt của Nghiêm Nham, rồi quả quyết: “Tôi thích Omega.”

“Không ngờ cậu lại truyền thống như vậy.” Giang Hoằng thuận miệng trêu.

“Truyền thống thì có gì không tốt.” Khi Tả Lạc Hoan nói chuyện nhìn qua Giang Hoằng, không để ý đến ánh mắt của người đang ngồi trước rũ xuống, nghĩ ngợi điều gì.

Chờ cô quay lại nhìn thì Kỷ Việt Chi đã thu dọn xong đồ đạc đứng lên, rõ ràng không muốn để tâm đến Tả Lạc Hoan.

“Không đánh à?” Tả Lạc Hoan không nhúc nhích, như thể đang chờ sự đồng ý của đối phương mới nhường đường.

Đuôi mắt hẹp dài của Kỷ Việt Chi nhẹ nhàng đảo qua mặt cô rồi lập tức rời đi, nếu Tả Lạc Hoan không tránh, hắn sẽ không ngần ngại đẩy vai cô ra.

Tả Lạc Hoan bước sang một bên, nhường một chút, nhưng ngay khi thấy Kỷ Việt Chi định rời đi, cô bất ngờ nắm lấy cổ tay anh, đối phương lập tức giãy giụa phản kích, tay kia chém thẳng vào cánh tay cô mà không chút do dự.

Nếu là người khác, chắc chắn đã bị thương, nhưng đối thủ của anh lại là Tả Lạc Hoan, cô dễ dàng khống chế cả hai tay của anh.

Tình huống diễn ra quá nhanh khiến những học sinh còn nán lại trong phòng chỉ kịp nhìn thấy Kỷ Việt Chi đứng dậy, rồi ngay lập tức bị Tả Lạc Hoan ép sát vào tường, hai tay bị giữ chặt.

Phòng học vang lên những tiếng hít thở gấp gáp, đến cả Giang Hoằng cũng không nhịn được phải ho vài tiếng rồi lên tiếng can ngăn: “Tan học rồi, chúng ta nên đi thôi.”

Có người thứ nhất lên tiếng, những học sinh khác cũng lục đục lên tiếng.

“Bạn học Tả, đây là Trường Quân sự số 1, không phải Tả gia, Lẫm Đông quân của các cậu cũng không thể ỷ thế hiếp người ở đây?”

“Đúng vậy, nếu muốn khiêu chiến thì ra ngoài Đấu trường Thách đấu, ở phòng học mà động tay động chân là sao?”

“Một Alpha đã phân hóa mà lại không biết xấu hổ đi bắt nạt bạn học chưa phân hóa, vừa rồi lão sư còn nói vinh quang của Liên Bang sao lại có loại người như cậu chứ.”

...

Nghe những lời xung quanh, Tả Lạc Hoan tiến sát bên tai Kỷ Việt Chi, hạ giọng: “Danh tiếng Việt Chi của chúng ta ở trường học không tệ.”

Kỷ Việt Chi rũ mắt lạnh nhạt đáp: “Thả ra.”

Tả Lạc Hoan khẽ nhướng mày, buông tay hắn ra, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng lướt ngón tay qua cổ hắn, giọng nói đầy ẩn ý: “Tôi chờ cậu phân hóa.”

Ầm!

Không ít người người trong phòng học phẫn nộ đến cực điểm, Tả Lạc Hoan mới trở về trường được bao lâu mà đã khiêu khích như vậy, chẳng phải ỷ vào việc mình đã phân hóa sớm sao?!

“Cái đó... bạn học Kỷ, Lạc Hoan hôm nay có lẽ hỗn loạn pheromone, đầu óc không tỉnh táo.” Giang Hoằng nhanh chóng kéo Tả Lạc Hoan đi, vừa xin lỗi Kỷ Việt Chi: “Thật sự xin lỗi, vô cùng xin lỗi.”

Mẹ nó, nếu chuyện này lớn lên, Kỷ gia và Tả gia chắc chắn sẽ lại đối đầu gay gắt. Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết. Nhà cậu ta vẫn muốn sống yên ổn thêm vài ngày mà!

Kéo người ra đến bên ngoài, Giang Hoằng buông tay Tả Lạc Hoan, hạ giọng: “Cậu làm gì vậy? Bình thường nói miệng thì được, giờ lại động tay động chân thật sao? Đây là Trường Quân Sự số 1 đấy! Nếu để Kỷ Tây Tu biết, cậu chết chắc.”

Tả Lạc Hoan đo được kích cỡ, tâm trạng khá tốt, chẳng thèm trả lời cậu ta, cơ mà…

Nàng cúi đầu nhìn tay mình, nhớ lại cảm giác tinh tế vừa truyền đến ở lòng bàn tay, hơi mất tự nhiên mà nắn xoa xoa đầu ngón tay.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play