Hàn Nguyệt Vấn thấy vẻ mặt cậu kinh ngạc, như là hóa đá tại chỗ, cảm thấy cậu thật thú vị, bèn xoa đầu cậu: “Chị không biết cậu thích gì nên mới tặng cái này, coi như là chút tấm lòng của chị.”
Ninh Lạc tuy yêu tiền, nhưng vẫn có chút do dự, đầu óc và bàn tay đấu tranh kịch liệt, cuối cùng vẫn nhẫn tâm lắc đầu: “Nhưng món quà sinh nhật này quá quý giá rồi, tôi chẳng làm gì cả, không thể nhận số tiền này được.”
Hàn Nguyệt Vấn không chấp nhận lời từ chối của cậu: “Không đâu, đây là những gì cậu xứng đáng được nhận.”
Thấy cậu vẫn không nhận, Hàn Nguyệt Vấn giả vờ bừng tỉnh ngộ: “Có phải là hơi ít không? Cũng đúng, chị cho cậu thêm hai triệu tệ nữa.”
Ninh Lạc vội vàng xua tay, sợ hãi nói liên hồi: “Không không không, tôi không có ý đó!”
Cậu không biết nên nói gì, theo phản xạ nhìn về phía Lộ Đình Châu, ánh mắt đầy cầu cứu.
Lộ Đình Châu rút tấm séc từ tay cậu, kẹp giữa hai ngón tay, liếc nhìn ngày tháng ghi trên đó, vừa đúng là hôm nay, anh cười nhẹ: “Chị Vấn tặng quà đúng là trực tiếp thật.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play