Ninh Lạc hít một hơi lạnh, từ từ ngã xuống.
Bị Lộ Đình Châu một tay đỡ lấy lưng: “Sao thế?”
Ánh mắt Ninh Lạc đờ đẫn, lẩm bẩm: “Một trăm triệu, một trăm triệu...Một trăm triệu!!”
[Đau tim mất, vậy mà lúc này đã lên đến một trăm triệu rồi. Giàu hơn tôi nhiều như vậy, thật sự muốn sụp đổ quá, tôi vứt mũ cởi giáp đầu hàng luôn, mồ hôi đầm đìa, toàn thân lạnh ngắt, cuộc sống nháy mắt mất hết màu sắc, giống như Ultraman không còn ánh sáng, như Logger Vick không chặt được cây, chỉ có thể một mình khóc thầm trong đêm]
[Chỉ ba chữ nhẹ nhàng đã phá nát phòng tuyến tâm lý của tôi, khiến tôi phát điên, khiến tôi sụp đổ, khiến tôi tuyệt vọng, nhưng các người chẳng ai quan tâm!]
Bàn tay Hàn Nguyệt Vấn vừa giơ lên lại ngừng lại.
Tiểu Lạc cậu ấy... không sao chứ? Sao cảm giác còn sốc hơn cả mình vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play