Ninh Lạc thẳng tắp quỳ ngồi trên giường, toàn thân cứng đờ.
Gương mặt cậu thoáng đỏ bừng, vệt hồng nhanh chóng lan đến tận mang tai, đôi mắt mèo hơi long lanh mở tròn xoe, ẩn chứa mấy phần bối rối ngượng ngùng.
“Anh...anh nói chuyện tử tế chút đi!” Cậu chỉ trích Lộ Đình Châu.
Lộ Đình Châu liếc cậu một cái, ngón tay thon dài trắng nõn nhặt chiếc điện thoại bị ném trên giường lên, dường như không nhịn được mà bật cười khe khẽ: “Tôi nói chuyện không tử tế chỗ nào? Đừng có tùy tiện đổ oan cho người khác.”
Ninh Lạc ráng nhịn, cố gắng nặn ra một câu: “Anh đúng là vừa ăn cướp vừa la làng.”
Lộ Đình Châu tỏ ra rất hứng thú, hỏi ngược lại: “Người kéo áo tôi không phải cậu? Người chiếm hời của tôi không phải cậu?”
Nhìn gương mặt ngày càng đỏ bừng của Ninh Lạc, ánh mắt anh đầy ẩn ý: “Tiểu Lạc, thích giở trò lưu manh với tôi thế à.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT