Cốc cà phê của Hứa Linh bắn thẳng vào mặt Tiểu Tống.
"..."
Tiểu Tống im lặng lau mặt.
"Xin lỗi, xin lỗi." Hứa Linh vội vàng rút tờ giấy ra giúp cậu ta lau mặt, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi Ninh Lạc, cô hé môi, giọng run rẩy gọi tên cậu: "Ninh Lạc..."
Ninh Lạc cắt ngang lời cô, giơ tay lên: "Chị à, sau này mấy chuyện đi chung xe kiểu này đừng gọi tôi nữa, tôi muốn xuống xe."
Chỉ nghĩ tới việc thế giới mình đang sống là một "lò nung" khổng lồ thôi, Ninh Lạc đã muốn chui xuống đất mà bò đi mất.
[Tại sao lại kêu tôi đi chung xe chứ, tại sao! Chị Linh à chị thật nhẫn tâm quá, chị có biết chuyện này gây tổn thương cho tôi lớn đến mức nào không, chị không quan tâm, chị không để ý, chị không thấy được nước mắt lăn dài trên khóe mi tôi sao. Tôi - một nam sinh thuần khiết như thế này sắp bị bức chết rồi mà chị vẫn có thể nhơn nhơn gọi tên tôi, chị thật nhẫn tâm quá, nhẫn tâm quá đi mà!]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play