Chu Văn Du nhìn hai đồng tiền xu trước mặt, tức đến run người, "bốp" một tiếng gạt tay Ninh Lạc ra: "Cút đi, ai thèm lấy tiền bẩn của cậu!"
Đồng xu lăn vài vòng trên mặt đất rồi "keng" một tiếng nằm im.
Ninh Lạc không thể tin nổi: "Trên đời này lại còn có người không thích tiền."
Chu Văn Du run rẩy càng dữ dội hơn.
[Đây đúng là phẩm chất cao thượng đáng ngưỡng mộ biết bao, khiến người khác phải kính nể!]
Ninh Lạc từ từ đứng dậy, vẻ mặt bi tráng.
[Đã như vậy, cậu cứ yên tâm ra đi, tôi sẽ kế thừa ý chí của cậu, thu hồi non sông, hướng về trời...]
"Thôi đủ rồi." Hứa Linh không thể chịu nổi vở kịch nội tâm điên khùng của cậu nữa, nói với Chu Văn Du một câu "tự lo cho mình đi", rồi kéo Ninh Lạc ra khỏi công ty về xe, để lại Chu Văn Du tức đến sắp ngất và cả đoàn làm chương trình đang xem kịch vui.
Hứa Linh đẩy cậu ngồi xuống ghế, bốn mắt nhìn nhau, nghiêm túc quan sát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT