Còn nhớ ngày tế điển đột nhiên phát sinh biến cố, Thái Sơ quan chết cả bốn người, sáu phái Bắc Thần mất hết thể diện.
Sau chuyện đó các phái lần lượt rời đi, song Vũ Cương Vũ Hùng bị Bạo vũ lôi đình nổ bị thương nặng không thể tự rời đi, nếu giao họ cho Thái Sơ quan có khi sẽ bị vây cánh của Cừu Nguyên Phong mang hận trả thù, thế là Thích Vân Kha đã giữ họ tạm ở lại tông môn dưỡng thương.
Mà chỗ viện lạc chuyên dành cho khách ngoài đặt chân lại nằm giữa Vạn thủy thiên sơn nhai và Mộ Vi cung.
Hai người Thường Thái một lát liền đến, bấy giờ chỗ viện lạc đã người đi nhà trống, chỉ còn sót lại mấy nô bộc không kịp rút đi trốn tứ tán. Thái Chiêu kéo một nô bộc đang run lẩy bẩy sau cửa, hỏi anh em họ Vũ đi đâu.
Nô bộc còn chưa tỉnh hồn, hỏi gì cũng không biết, chỉ nói anh em họ Vũ ra ngoài từ sau bữa trưa, đến giờ chưa về.
Thái Chiêu bảo Thường Ninh: “Không hỏi ra tung tích của họ, chúng ta hãy rao to, thông báo khắp nơi đều biết hai người chính là nội tặc, mong mọi người phòng bị hơn đi.”
Thường Đại công tử là người thể diện, sao chịu rao khắp giống tay bán hàng rong cơ chứ, đang muốn uốn nắn cái ‘chủ ý tuyệt diệu’ này của cô gái thì từ dưới bàn một tiểu đồng leo ra, rụt rè nói: “… Hai người đang nhắc đến Vũ đại gia và Vũ nhị gia sao ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT