Thái Chiêu bị Thường Ninh lôi kéo chạy thẳng về hướng vách đá.
Cô không kìm được hỏi: “Sao lại đến đó.” Có địch đột kích, hoặc là đến chỗ đám đông tụ tập giết chóc, hoặc là đến chỗ mấu chốt quan trọng bị quấy rối, cô không rõ đi ngọn Vạn Thủy Thiên Sơn làm gì.
Thường Ninh sải bước, tay áo bồng bềnh: “Chính cô cũng đã nói, Thanh Khuyết Tông vững như thành đồng. Hai trăm năm rồi, chưa ai từng tấn công đỉnh Vạn Thủy Thiên Sơn được, xin hỏi đám ngoại địch này đến bằng cách nào?”
Thái Chiêu: “Hầy, tôi muốn đi cứu người.”
Thường ninh vẻ lạnh nhạt: “Người chắc chắn phải chết một ít rồi, chúng ta phải mau biết rõ nguyên do nếu không hậu hoạn vô tận.”
Thái Chiêu nghe hắn hời hợt nói ‘người chắc chắn phải chết một ít rồi’, không khỏi thầm sợ, không nhịn được lầm bầm, “Không thể xong việc rồi hãy tra sao.”
Thường Ninh chợt dừng bước, trừng mắt nhìn cô gái: “Ta thấy cung Mộ Vi cung quan trọng hơn đấy — dẫu đã có Thích Tông chủ và một đám cao thủ còn có Tống Tam công tử dẫn đệ tử gấp rút tiếp viện, song để tránh cho người trong lòng của Chiêu Chiêu muội muội dập đầu trầy da nhiễm gió núi dính phong hàn thôi thì ta nên đưa Chiêu Chiêu muội muội mau chạy đến đó hen. Mỹ nhân cứu anh hùng, phút chốc thành giai thoại, dẫu sao thì Bắc Thần Lục phái thân như một nhà, gả họ Chu hay họ Tống cũng chẳng kém, vài bữa đổi một cuộc hôn sự, đến chừng đó em Chiêu Chiêu tiện đạt như mong muốn…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play