Thích Vân Kha theo lệ đứng ra giảng hoà: “Tên Tư Mã An này tội ác tày trời, Cầu huynh đệ cũng là tấm lòng hiệp nghĩa. Nếu chuyện cũng đã xong, hay mời mọi người vào điện thôi.”
Tống Thời Tuấn từ chối cho ý kiến, quyết định tạm thời nhịn xuống cơn tức, từ từ tính sau.
Ai ngờ Cầu Nguyên Phong không chịu bỏ qua, cười khiêu khích: “Nếu Thích Tông chủ đã nói vậy dĩ nhiên Thái Sơ Quán không hai lời. Nhưng ta khuyên lần này về Tống Môn chủ nên chỉnh đốn môn hộ một phen…”
Tống Thời Tuấn sầm mặt: “Ý chú là sao.”
Cầu Nguyên Phong: “Lần này Lôi Công trại cầu cứu, kẻ biết chuyện thì là Quảng Thiên Môn gia đại nghiệp đại bận rộn bỏ sót, còn không biết chuyện, còn tưởng tên Tư Mã An biếu đủ vàng bạc của cải, đám chú bác Quảng Thiên môn bị mua chuộc, nên mới giả câm vờ điếc đấy.”
Lời rất âm hiểm, cả đời Tống Thời Tuấn chưa từng nhận khi nhục lớn thế, chưa kịp nổi giận, cậu con Tống Mậu Chi của ông đã không thể kìm được, chửi ầm: “Họ Cầu ngươi thả rắm gì đó!” — được đà, chúng đệ tử Quảng Thiên Môn vượt lên đám người, kích động chửi rủa.
Hôm nay đệ tử Thái Sơ Quán đi đông thế này cũng đâu phải để trưng, thế là kéo cao giọng, ăn miếng trả miếng mắng nhau theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT