Sau khi mọi người ổn định chỗ ngồi, Tống Thời Tuấn nói: “Đã đến giờ, Thái Sơn Quán vẫn còn chưa thấy bóng dáng, Thích Tông chủ nói thế nào đây.”
Thích Vân Kha vô cùng khó xử, may có Pháp Không Thượng nhân giải vây: “Lúc lão nạp vừa mới qua đỉnh Phong Vân, thấy đoàn Cầu Quán chủ đang khó khăn lên núi. Hẳn vì lần này đoàn Thái Sơn Quán đông đảo nên có lẽ phải chậm một lát.”
Tống Thời Tuấn lầm bà lầm bầm: “Không kéo đến phút chót thì gã ta vẫn chưa chịu đến.”
Dương Hạc Ảnh tức giận còn hơn bị đội nón xanh: “Đến tham dự tế điển Lão Tổ còn dẫn theo đông người vậy làm gì, khoe khoang cũng không xem là lúc nào!” Thật ra chính lão cũng đã từng nghĩ dẫn rất nhiều rất nhiều đồ tử đồ tôn đến khoe mẽ chút được không.
Thích Vân Kha giả lơ ngó chỗ khác. Từ sau khi lập gia đình và kế nhiệm Tông chủ, ông phát hiện nghễnh ngãng thật sự là thần kỹ số một thiên hạ.
Lúc này Tằng Đại Lâu đến bẩm: “Sư phụ, đến giờ gõ la (chiêng) tế rồi ạ.”
Thích Vân Kha nhìn chỗ trống của Quán chủ Thái Sơn Quán lần nữa, nói: “Giờ gõ la tế không thể chậm trễ, chúng ta gõ trước thôi, Cầu huynh đệ tới bổ sung là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT