Thường Hạo Sinh bị gọi trêu là ‘Thường ma ma’ không phải là không có lý.
Tuy tiếng tăm có thể quý thật, nhưng lợi ích thực tế vẫn cao giá hơn. Lúc trẻ tuổi thám hiểm đụng đến vàng bạc của cải, thiên chi kiêu tử nhà người ta làm như không thấy, còn ông thì giống như lão kế toán từng món thu đủ, dù chỉ để sau này có cái tiếp tế khách giang hồ cơ nhỡ cũng được.
Năm đó trong buổi tiệc mừng, ông phát hiện Dương Nghi có ý lừa dối võ lâm quần hào trong chuyện giết Nhiếp Hằng Thành, mà Doãn Đại cũng ỡm ờ nhận lấy. Chuyện đầu tiên không phải là ông thấy thất vọng phẫn nộ về hành vi đoạt công của hai tiền bối được võ lâm tôn kính mà là nghĩ ngay rằng ‘lần này Lạc Anh Cốc an toàn rồi’.
Cũng không phải lòng ông đen tối muốn dùng Doãn Đại làm bia đỡ cho Lạc Anh Cốc, mà ông cho rằng bên cạnh Tông chủ Thanh Khuyết Tông tất nhiên sẽ có nhiều cao thủ như mây bảo vệ nghiêm ngặt, Ma giáo mà muốn báo thù chưa chắc đã thuận lợi, trong khi đó Lạc Anh Cốc lại nhỏ yếu bất lực đáng thương.
Ai ngờ, người tính không bằng trời tính.
Vẻn vẹn mấy tháng sau buổi tiệc mừng, một ngày nọ Doãn Lão Tông chủ hăm hở đi đường bị Đại đệ tử của Nhiếp Hằng Thành Triệu Thiên Phách bố trí một đám người đông đảo phục kích, trước không có đường đi sau không có viện binh, cuối cùng bị loạn đao phân thây mà chết.
Cùng ngày, trong lúc Lão Môn chủ Dương Nghi dẫn theo ái thiếp mỹ tỳ đương tò te tí te trong trang viên dân dã, bị Tam đệ tử Nhiếp Hằng Thành Hàn Nhất Túc dẫn người mượn trời tối lẻn vào, tàn sát suốt đêm, chó gà không tha; đầu của Dương Nghi được phát hiện trong ao phân trong trang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT