Lúc ta tỉnh lại thì phát hiện bản thân đã ở trên thiên đường. Không sai, chính là thiên đường ấy. Đầu tiên, ta tỉnh lại là do ánh mặt trời chói chang, có cảm giác như nằm trên bãi cỏ trong ngày hạ, đối diện mặt trời mà ngủ vậy. Sau đó, lúc ta mở mắt ra, nhìn thấy trần nhà xa ơi là xa. Không sai, là xa thật xa. Trần màu trắng sữa, trên đó có các hoa văn được khắc hết sức công phu. Chỉ có điều ta nhìn không rõ vì ở quá xa, nhắm chừng cũng phải trăm mét ấy chứ. Nhưng từ chỗ ta nhìn lên, có thể khẳng định trần nhà là đỉnh nhọn, hình như tòa thành này được xây theo phong cách Gothic. Cuối cùng, ta phát hiện mình đang nằm trong một cụm mây, không biết thứ gì đang đỡ lấy cơ thể ta, bởi vì quá mềm mại nên hoàn toàn không thể cảm nhận được chất liệu.
Ta cẩn thận di ánh mắt nhìn về phía bên phải. Đây chính là hướng của nguồn sáng, bởi vì vừa mở mắt ra, chưa kịp thích ứng, nhìn lướt qua chỉ thấy một vầng sáng chói lòa, chói đến mức ta phải lập tức nhắm mắt lại, quay phắt đi, trong chốc lát mọi thứ như tối sầm lại.
Ta lại quay đầu đi, lần này nhìn sang bên trái.
Những đám mây trải ngút tầm mắt, mơ hồ có thể nhìn thấy bước vách nước ở nơi tận cùng và bức phù điêu trên ấy. Dòng nước trong trẻo ánh sắc xanh, từ trong cái bình ở trên cao kia đổ xuống, thuận theo bức phù điêu, chảy xuôi dòng vẽ nên bức họa vô số thiên sứ bay lượn vòng quanh. Ta chăm chú nhìn bức vách ấy rất lâu, chẳng thể nào dời mắt khỏi đó, không như những thứ văn vật cũ kĩ, không như như những món mô phỏng tầm thương, đây là một tạo hình nghệ thuật thật sự.
Ta dụi dụi mắt, vỗ tay lên trán rồi lại lần nữa nhìn sang bên phải. Lần này, ta lờ mờ đã có thể nhìn thấy được. Nhìn từ nơi này, có cảm giác như mặt trời đang ở ngoài cửa sổ. Những tấm vuông ngăn cách từng phòng ra với nhau, những căn phòng được lắp đầy bởi ánh sáng mặt trời, cửa sổ ở khắp mọi nơi trên tường.
Trên là không gian lấp lánh ánh vàng, dưới là tầng mây hỗn độn. Các chùm sáng rọi ra từ những đám mây, chậm rãi chuyển động dưới vòm trời loang lỗ sắc màu. Cây cột La Mã dựng thẳng đứng, dải cầu vồng bảy màu rực rỡ, thác nước đổ từ trên đỉnh cây cột La Mã xuống, trăm nghìn vị thiên sứ lướt qua, bức màn nước tự động tách ra nhường lối, trông cứ như một tấm màn có thể vén lên được vậy. Cầu vồng, tầng mây cùng các chùm sáng đều gần như trong suốt, tạo cảm giác mờ ảo không thực chất chồng đan xen. Nghìn vạn nhi nữ của Thần cùng vỗ cánh, bước đi thong thả trên cầu vồng, thỉnh thoảng vài chiếc lông vũ nhạt màu rơi xuống, xoay tròn trong gió, một nét đẹp hư ảo tĩnh lặng.
Ta chậm rãi ngồi dậy, trong nhất thời chỉ có thể nhìn chằm chằm vào cảnh tượng bên ngoài cửa sổ, hoàn toàn không chú ý rằng chỉ một động tác nho nhỏ của bản thân là ngồi dậy thôi mà lại gây ra tiếng vang lớn trong căn phòng trống rộng lớn này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play