Tiêu Niệm Chức thuyết phục mãi, cho tới khi ba vị thẩm thẩm chịu nhận đồ ngọt.
Nhưng mà còn chưa kịp ăn, đã nghe thấy tiếng nói vang vọng vào.
“Ôi, không biết còn có gì để ăn không? Đói bụng, đói chết mất!”
“Ô ô, lần sau ta nhất định sẽ học tập chăm chỉ, sẽ không để bị phạt nữa. Tay ta đều sắp bị gãy rồi!”
……
Có hai thư sinh đi tới, đang phàn nàn gì đó với nhau, cách từ xa đã gân cổ lên hỏi: “Thẩm à, còn có gì ăn hay không? Không có thì nấu một bát mì cũng được."
Hai thư sinh bước vào, khuôn mặt và giọng nói của họ có vẻ quen quen.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT
Tiêu Niệm Chức từ khi tới đây, chỉ gặp mặt hai thư sinh, chính là hai người đêm qua.
Bây giờ nhìn kỹ, thật đúng là hai người này.
Thôi thẩm đã đi ra xem, lúc này đầu bếp và phụ bếp đều đã đi về rồi, Diệp thẩm chốc lát nữa cũng ra về, mấy thẩm thẩm là chia ca làm việc.
Sau khi hai thư sinh đi vào, vừa ngồi xuống bàn, từ xa đã nhìn thấy Tiêu Niệm Chức.
Không thấy ai cả, chỉ thấy quá xinh đẹp.
Một tiểu thư xinh đẹp, luôn khiến người từng gặp qua khó mà quên được.
Đây cũng không phải là tâm tư thiếu niên gì, cũng chỉ là ấn tượng sâu sắc hơn sau khi thấy kinh ngạc.
Đối với hai thư sinh này mà nói, nhớ kỹ Tiêu Niệm Chức đơn thuần là bởi vì……
Miến chua cay nóng hổi ăn rất ngon!
“A, Tiêu cô nương!” Một thư sinh mặt tròn kích động tới mức đứng dậy.
Trong thư viện có rất nhiều tin tức lưu thông giữa các học trò, đều đã biết thân phận của Tiêu Niệm Chức.
Dù sao cũng liên quan tới Tiêu tư nghiệp, ai cũng không nghĩ đụng chạm tới người nhà của phu tử.
*Phu tử: thầy giáo
Cho nên, biết vậy là được rồi, người ta ở sau núi làm ruộng, xác suất gặp mặt bọn họ cũng không cao.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT
Bởi vì biết thân phận, cho nên hắn không thể thô lỗ gọi nàng là tiểu nương tử. Sau khi thư sinh mặt tròn chắp tay chào, vội vàng chạy tới: “Tiêu cô nương ở đây thì tốt quá rồi, ta cũng không cần phải ăn mì chay!”
*Cô nương là cách gọi thiếu nữ, cô gái (còn nhỏ thì gọi là "tiểu cô nương"). Cũng được sử dụng để gọi tiểu thư.
*Nương tử là cách gọi người đàn bà trẻ tuổi, cách gọi hơi sỗ sàng dân dã, phù hợp cho thường dân thân phận thấp.
Một thư sinh mặt chữ điền khác khi nghe thấy Tiêu Niệm Chức ở đây, cũng kích động đứng dậy đi tới.
Thôi thẩm bị gạt sang một bên, cũng không tức giận, bất đắc dĩ nói đùa: “Nếu như các ngươi cũng dùng sức vào việc học như lúc ăn cơm, khẳng định sẽ không bị phu tử phạt.”
Hai người da mặt dày, bị trêu ghẹo cũng không giận, hắc hắc cười.
Thư sinh mặt tròn thậm chí còn ngó vào nhìn xem : “Đây là cái gì? Có thể nếm thử được không?”
Thứ này, Tiêu Niệm Chức đã đem cho, không tiện quyết định.
Vì vậy, cô nhìn Phú thẩm để cầu cứu.
Phú thẩm sang sảng cười: “Đây là Nguyên Nương cố ý làm cho bọn thẩm. Được rồi, được rồi. Cốc thẩm của các ngươi không có lộc ăn, chỉ có thể cho các ngươi một bát.”
*Lộc ăn: phần ăn do may mắn mà có. Giữ nguyên từ này vì không tìm được từ ngữ phiên dịch phù hợp.
Tấm lòng của Tiêu Niệm Chức, các bà cũng không nỡ phụ lòng. Nhưng đây là do Cốc thẩm không ở lại ăn, vậy nên mới thừa ra một bát, có thể cho người khác nếm thử.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Hai tên thư sinh nghe thấy chỉ có một bát, còn có chút tiếc nuối. Thư sinh mặt tròn là kẻ nói nhiều, vẫn chưa chịu từ bỏ mà hỏi thêm: “Tiêu cô nương có thể nấu lại bữa ăn khuya hôm qua không?”
Thôi thẩm ở phía sau cười nói: “Nguyên Nương cũng không phải là tới để nấu cơm cho các ngươi. Ở đây có cơm, muốn ăn thì chính mình tự lấy mâm đi.”
*Mâm ở đây tương đương với cái khay để đựng bát, đĩa đồ ăn...
Nghe xong lời này, thư sinh mặt tròn lại hành lễ: “Là do học trò đã thất lễ, xin Tiêu cô nương đừng trách.”
Tiêu Niệm Chức xua tay nói không có sao, thư sinh mặt tròn còn muốn nói gì đó, nhưng vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Vu cô cô đứng ở đằng sau Tiêu Niệm Chức.
Thư sinh mặt tròn đành lặng lẽ nuốt lời muốn nói xuống bụng, thành thật đi theo Thôi thẩm đi múc cơm.
Ô ô!
Cũng không phải là do bọn ta không cố gắng!
Thật sự là do ánh mắt giết người của Vu cô cô quá đáng sợ.
Bé con sợ hãi!
Hai người lấy cơm, lại cùng nhau chia một bát sữa bò khoai viên.
Biết rằng có được sữa bò khoai viên là do may mắn nên hai người lập tức đi trả tiền.
Thôi thẩm ở một bên nhìn, nghĩ tới món miến chua cay lần trước các bà không có thu thêm nhiều tiền. Lúc đó là vì nghĩ cho Tiêu Niệm Chức mới đến, nếu lấy giá quá cao, lan truyền trong học viện sẽ không dễ nghe.
Lúc đó Phú thẩm còn cùng bà nói, thiệt thòi cho tiểu cô nương, dùng nguyên liệu đắt tiền như vậy.
Cho nên, sữa bò khoai viên lần này, Thôi thẩm sau khi tự tính toán, liền nhấn mạnh một chút về nguyên liệu quý giá.
Nào là đường trắng, lại còn cả đậu đỏ được làm từ công thức đặc biệt. Còn có một loại thực phẩm màu tím do Tiêu phụ lên núi đào được, mà họ cũng chưa từng ăn.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Sau khi nghe Thôi thẩm giải thích, hai tên thư sinh mỗi người móc ra một lượng bạc.
Thôi thẩm:……
Nếu bà thu bạc này, không chừng ngay sau đó trong học viện sẽ lan truyền nhiều lời khó nghe.
Thôi thẩm bất đắc dĩ cười cười: “Thật ra cũng không cần đưa nhiều như vậy, Nguyên Nương tốt bụng ngại thu tiền. Là thẩm đây da mặt dày, một bát này cứ tính 10 văn đi.”
Hai thư sinh vui vẻ trả tiền, còn nhỏ giọng hỏi: “Nếu mà đưa ít, vậy Tiêu cô nương có bị thiệt thòi hay không?”
Thôi thẩm xua xua tay, không giải thích thêm. Mỹ thực ở trước mặt, hai người cũng không hỏi nhiều nữa.
Chẳng bao lâu sau, mọi người quay về chỗ ngồi để ăn cơm.
Thôi thẩm đi qua, đem tiền bán bát sữa bò khoai viên cho Tiêu Niệm Chức.
Tiêu Niệm Chức cũng không từ chối, lấy ra hai văn trong đó đưa cho Thôi thẩm. Bà ấy phản ứng rất nhanh, đè lại rồi đẩy trở về: “Đứa nhỏ ngốc, giữ lại cho chính mình đi.”
Thôi thẩm nói xong liền đi qua nói chuyện với Phú thẩm. Tiêu Niệm Chức cũng không biết phải làm sao, nhìn sang Vu cô cô, thấy bà gật đầu, lúc này mới đem tiền cất đi.
Các món của cơm chiều, với lúc giữa trưa không có gì khác biệt.
Chẳng qua là đổi thịt dê thành thịt gà, xào cùng với nấm khô.
Rau xanh biến thành củ cải thái lát xào cùng rau khô. Món ăn quê nhà chính là đậu lăng, cuối thu năm ngoái là lúc thu hoạch đậu lăng rồi phơi khô, hiện giờ chỉ cần ngâm nước, rồi đem xào lên là xong.
“Ôi trời!”
“Tuyệt quá!”
……
Đang ăn cơm được một nửa thì từ chỗ hai thư sinh kia truyền ra hàng loạt lời khâm phục.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Tiêu Niệm Chức tò mò liếc mắt nhìn qua, đúng lúc thư sinh mặt tròn quay đầu lại nhìn.
Khi chạm vào ánh mắt của Tiêu Niệm Chức, đối phương còn có chút ngượng ngùng, nhưng cũng rất nhanh phản ứng lại, hướng về phía Tiêu Niệm Chức vừa chắp tay: “Đa tạ Tiêu cô nương, món điểm tâm ngọt này rất tuyệt!”
*Điểm tâm: đồ ăn nhẹ, không phải bữa chính, có loại ngọt hoặc mặn. Món ngọt cũng có thể gọi là tráng miệng.
Nhìn một loạt thành phần dường như chẳng liên quan tới nhau lại có thể kết hợp lại với nhau, hòa quyện tạo ra hương vị thuộc về mỹ thực.
Không thể không nói, thiên nhiên thì kỳ diệu, đồ ăn thì tuyệt diệu.
Hai người ăn đến mức thỏa mãn, nếu như không phải do cần giữ thể diện của thư sinh, hai người thậm chí còn muốn đánh nhau vì một bát sữa bò khoai viên!
Ba vị thẩm thẩm cũng đã ăn và gật đầu đồng tình, trao đổi ánh mắt với nhau, ánh mắt kia giống như là đang nói: Làm hay không?
Nhưng mà, cuối cùng tổng kết lại vẫn thấy không thể được.
Các bà quả thực không dám đào góc tường ngay trước mặt Vu cô cô!
Ai, thật là đáng tiếc, đành phải buông tha một hạt giống tốt như Tiêu Niệm Chức.
Tiểu cô nương mà ở lại phòng bếp, chắc chắn sẽ hữu ích hơn nhiều.
Nhưng mà phòng bếp nhiều khói dầu, lượng công việc cũng không ít, không thể nhẹ nhàng so với hậu viện. Nghĩ tới điều này, mấy vị thẩm thẩm lại không đành lòng để cho Tiêu Niệm Chức tới đây làm.
Hai tên thư sinh rất nhanh đã ăn xong, sau khi ăn xong cũng không quên đi tới cảm ơn Tiêu Niệm Chức.
Sau khi thư sinh mặt tròn cảm tạ xong, còn hỏi một câu: “Xin hỏi Tiêu cô nương, món tráng miệng này tên là gì?”
Phú thẩm ở một bên nghe thấy, nhịn không được trêu chọc hắn: “Hỏi nhiều như vậy, chẳng lẽ là muốn trở về viết một bài văn sao?”
Thư sinh mặt tròn tuy rằng học hành không giỏi, nhưng khi gặp phải chuyện này, hắn tự nghĩ một chút, liền trịnh trọng gật đầu: “Đúng là một ý kiến hay.”
Còn việc có thể nghĩ ra mấy chữ, thì còn phải xem ý trời.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Cũng không có vấn đề gì mà không thể nói tên, Tiêu Niệm Chức hào phóng chia sẻ: “Sữa bò khoai viên, tự mình cũng có thể làm ở nhà, chẳng qua là có một vài nguyên liệu không dễ tìm, hương vị có thể sẽ hơi khác một chút.”
Khác đi một loại nguyên liệu, cũng có thể làm cho món ăn ngon trở nên kém đi ngay lập tức.
Hai người vốn không có suy nghĩ tự mình làm, đơn thuần chỉ là tò mò hỏi một chút.
Hiện giờ đã biết tên, lại cảm tạ một lần nữa rồi ôm sách chạy đi.
Lúc đang ăn, tự nhiên sẽ cảm thấy vui sướng.
Nhưng khi vừa đi khỏi thực đường, thư sinh mặt tròn liền nhịn không được mà kêu rên: “Ô ô, cuối tháng về nhà phải làm sao đây? Ta khẳng định là bị ăn đánh!”
Thư sinh mặt chữ điền nghe thấy lời này sắc mặt cũng không tốt lắm, chắc hẳn về nhà cũng không vui vẻ gì.
Hơn nữa, cuối tháng bọn họ còn có bài kiểm tra hàng tháng!
Nghĩ đi nghĩ lại, thế giới này không còn ý nghĩa gì nữa.