>>>Ở chương hai, tác giả có sử dụng từ "tâm Quyển vương" trong 1 câu nói, nhưng vì lúc đó chưa giải được nghĩa nên mình đã thay tạm bằng ý tương tự:
Tuy nhiên Tiêu Niệm Chức có "lòng nhiệt huyết" nhưng lại có một thân xác cá muối.
Quyển vương: tiếng lóng trên mạng TQ. Nó có nghĩa là bạn là vua của sự tiến hóa, có nghĩa là bạn bị thúc đẩy đến mức phát điên vì theo đuổi công việc hoặc học tập. Từ này mang nghĩa trung lập, mang hàm ý xúc phạm (mỉa mai) để miêu tả một người học/làm việc rất điên cuồng đến mức người xung quanh phải thấy áp lực. [Nguồn tra cứu giải đáp HiNative]
=> Trái tim Quyển Vương mà nu9 nói ở chương 2, mang ý nghĩa là cô ấy có lòng đam mê với mỹ thực, nhiệt huyết với nấu ăn một cách điên cuồng...... Nhưng bản thân lại lười 😂
-----------------------------------------------------
Chương 13
Tiêu Niệm Chức thật sự hoài nghi, cốt truyện âm mưu ấn đầu mình!
Cô hít một hơi thật sâu, đang chuẩn bị khuyên đại bá kia, Vu cô cô đã lên tiếng trước: “Người ta còn có việc công, có khi cũng không đủ người để dùng, đừng làm phiền bọn họ.”
Nghe Vu cô cô nói như vậy, vị đại bá đã đứng dậy kia nghĩ lại thấy cũng đúng, gật đầu rồi ngồi trở lại.
Hai người mau chóng lên xe ngựa rời đi. Sau khi xe đã đi khỏi một đoạn đường, lúc này Tiêu Niệm Chức mới an tâm một chút.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Vu cô cô cho rằng tiểu cô nương còn nhỏ tuổi, chưa từng gặp phải chuyện làm cho sợ hãi thế này. Cho nên sau khi lên xe, bà nhẹ nhàng nắm lấy tay Tiêu Niệm Chức, dịu dàng an ủi: “Đừng sợ, có cô cô ở đây.”
Tiêu Niệm Chức mím môi, ngoan ngoãn gật gật đầu: “Vâng, con không sợ.”
>>>Bởi vì lúc này nu9 đang có tâm trạng sẵn sàng sống chết với cốt truyện, hơi tiêu cực. Lại nhận được sự quan tâm từ Vu cô cô, cảm thấy được che chở, sẽ đổi xưng hô, đổi thái độ từ kiểu "quan hệ sếp vs nhân viên" sang "cô-trò" /"cô -cháu" thân thiết, kính trọng.
Không phải là cô sợ bọn cướp, mà là cô sợ cái cốt truyện chó má này.!
Tuy nhiên, thực tế là cũng không thể hoàn toàn đổ lỗi cho cốt truyện.
Rốt cuộc, cùng sống tại kinh thành, cho dù là một người ở trong thành, một người ở ngoài thành. Nhưng khoảng cách không xa, nếu mà tình cờ gặp phải thì cũng khá là hợp lý đấy chứ?
Tiêu Niệm Chức trước đó còn nghĩ, cuộc sống cá mặn mỗi ngày như hiện giờ cũng không tồi.
Nhưng mà, bây giờ nghĩ lại, nói không chừng vào một ngày xui xẻo nào đó thì cô và Lư Cảnh Nguyên sẽ đụng mặt. Chức trách công việc của hắn ta là tuần tra đảm bảo trị an mỗi ngày.
*Trị an : duy trì trật tự, an toàn.
Nơi mà hắn công tác mỗi ngày, cũng là khu vực thành Nam này.
Bởi vậy, có khi một ngày nào đó sẽ gặp phải.
Bản thân mình cũng không thể cứ mãi làm cá mặn co đầu rụt cổ đi?
*Cá mặn co đầu rụt cổ: lười biếng ở một chỗ, trốn tránh sự việc.
Cô cũng đâu có làm gì sai, tại sao lại phải né tránh chứ?
Tóm lại, vẫn cần phải có địa vị, có năng lực, tốt nhất là đứng ở vị trí cao. Khiến cho Lư Cảnh Nguyên nghĩ muốn động tới mình, thì phải tính thử xem có động vào nổi không.
Nhưng mà, mình chỉ là một cô thôn nữ, hiện giờ còn sống nhờ vào người khác.
Cho nên, muốn làm thế nào để trèo lên cao đây?
Tiêu Niệm Chức đang trầm tư, Vu cô cô cũng có chút nghĩ mà sợ, cho nên sau khi trấn an hai câu thì không nói thêm gì nữa, có vẻ như cũng đang suy nghĩ gì đó.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Quốc Tử Giám ở bên ngoài thành, khoảng cách giữa thôn trang của Vu cô cô và Quốc Tử Giám cũng không xa.
Chỉ chốc lát sau, xe ngựa đã tới nơi.
Thôn trang của Vu cô cô có tận mười mấy gian nhà, ở vị trí chính giữa là ba gian phòng chính rất rộng rãi.
Đối với thân phận của Vu cô cô, Tiêu Niệm Chức vẫn chưa biết rõ cho lắm.
Từ trong cung ra, ở trường hợp bình thường đều là tới tuổi thì được thả ra khỏi cung.
*Cung nữ tới 25 tuổi sẽ được cho ra khỏi cung. Có thể lựa chọn tiếp tục ở lại cung hoặc ra cung về quê lấy chồng sinh con. Hoặc đi làm việc cho nhà quan lại quyền quý, giúp quản lý người hầu, trợ giúp phu nhân, chăm sóc tiểu thư.
Vu cô cô có thể được gọi là cô cô, thân phận địa vị chắc chắn không thấp.
Nhưng mà, dù có không thấp thì vẫn là nô tài.
Chẳng qua, nhìn tình huống hiện giờ, trông có vẻ không giống như vậy?
Tiêu Niệm Chức trong lòng có nghi hoặc, nhưng lại thông minh biết không nên hỏi nhiều.
Có một số việc, lúc nào mình nên biết thì tự nhiên sẽ biết.
Người hầu, nô bộc ở thôn trang thấy Vu cô cô trở về, còn rất kinh ngạc.
*Người hầu là những người hầu hạ, giúp việc tiếp xúc gần với chủ nhân hơn, có thể là bán mình hoặc được thuê làm việc, cũng có cấp bậc cao hơn nô bộc.
*Nô bộc là đầy tớ, kẻ ở, nô lệ đã bán mình, làm những công việc nặng nhọc như làm ruộng, quét dọn... Mạng sống do chủ nhân quyết định.
*Đại quản sự: cũng là người hầu, ở cấp bậc cao nhất, giống như quản gia giúp quản lý việc nhà, trang trại ruộng vườn và người làm, kẻ ở.
Đại quản sự trước sau bận việc một lúc, sau đó bị Vu cô cô đuổi đi: “Được rồi, kêu phòng bếp làm chút điểm tâm đi. Bọn ta lăn lộn một đường, còn chưa có ăn cơm đâu”
Vu cô cô không hài lòng với đồ ăn của thực đường, đối với đồ ăn ở thôn trang cũng không quá mong đợi.
Nghĩ tới chuyện bà ấy muốn ăn đồ do mình nấu, Tiêu Niệm Chức vội cản lại quản sự đang chuẩn bị rời đi: “Cô cô, để con đi nấu cho.”
Vu cô cô vừa nghe thấy vậy, liền nhíu mày có vẻ không đồng ý. Nhưng đây là tâm ý của đứa nhỏ, bà cũng không thể từ chối thẳng: “Con thấy đỡ hơn chưa? Có còn sợ không?"
Tiêu Niệm Chức ngoan ngoãn cười, nói: “Con không có sao hết, ngồi xe đi một đoạn đường, đã bình tĩnh lại. Hơn nữa còn ở chỗ của cô cô, con mới không có sợ đâu.”
Nói được lời này thì tốt rồi. Vu cô cô nghe xong, mặt mày liền thả lỏng, sau đó nghĩ một chút, phất phất tay ý bảo nàng cứ đi: “Có việc gì cần thì cứ nói với Hồ quản sự, đừng e ngại gì.”
Tiêu Niệm Chức đáp lại xong, đi theo Hồ quản sự đi tới phòng bếp.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Hai người các cô đều đã mệt mỏi sau khi lăn lộn nửa ngày, ăn thứ gì đó đơn giản nhanh chóng là được.
Đi tới phòng bếp, nhìn thấy có đậu hũ tươi mới, Tiêu Niệm Chức liền biết chính mình muốn làm món gì rồi.
Sau khi rửa tay, Tiêu Niệm Chức hỏi vị trù nương mà Hồ quan sự sắp xếp cho mình: “Có cải trắng không?”
Trù nương vội vàng đáp lại: “Có có, để ta đi lấy.”
*Trù nương: nữ đầu bếp. Còn nam đầu bếp được gọi là sư phó.
*Cải trắng: rau cải thảo.
Trong lúc trù nương đi lấy cải trắng. Tiêu Niệm Chức đem đậu hũ cắt thành những miếng mỏng hình tam giác, các phần đều nhau. Đánh tan trứng gà, lại đi thái nhỏ hành, băm tỏi và thù du.
Trên đường tới đây, Tiêu Niệm Chức đã nghĩ tới, hiện tại việc mà cô cần phải làm chính là thể hiện chính bản thân mình, không chỉ về mặt tay nghề nấu ăn, mà còn có các phương diện khác.
Ví dụ như là……
Khi mùa hè gần tới, nhu cầu sử dụng băng đá của mọi người sẽ tăng lên, lúc đó có thể sắp xếp việc dùng tiêu thạch để chế tạo băng đá.
*Tiêu thạch: đá tiêu, hỏa tiêu (Kali nitrat KNO3) sử dụng trong chế tác thuốc nổ.
Hoặc là……
Cơ sở thủy lợi, công cụ nông nghiệp.
Cô phải khiến cho người ta thấy mình hữu dụng, thấy được giá trị tồn tại của cô. Mới có quý nhân nguyện ý bảo vệ cô. Vượt qua được Lư Cảnh Nguyên!
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Vu cô cô đã ra khỏi cung, mà còn nhận được nhiều ưu đãi như vậy. Điều đó có nghĩa là sự tồn tại của bà ấy không tầm thường, hơn nữa còn có mối quan hệ gắn bó chặt chẽ với trong cung.
Trong cung sao?.
Đó là nơi quyền lực tối cao.
Nếu như có người ở nơi đó bảo vệ mình, Tiêu Niệm Chức cảm thấy, dựa vào thân phận địa vị hiện giờ của Lư Cảnh Nguyên mà muốn đụng vào cô sao?
Hắn nên cân nhắc trước đi.
Cho nên, bước đầu tiên để nổi danh là đem Vu cô cô biến thành cái đùi vàng vững chắc nhất của mình!
Trù nương mang theo cải trắng quay về, Tiêu Niệm Chức tự tay xé rau theo số lượng mà mình cần dùng. Sau đó đem đậu hũ đã cắt miếng đi bọc qua lớp dịch trứng, đem chiên cho tới khi chín vàng đều 2 mặt.
*Cải thảo xé tay sẽ ngon hơn cắt bằng dao. Từ chỗ ngọn cuống (thân trắng) xé dọc xuống phần lá, xé cỡ to nhỏ tùy theo ý thích.
Một tô lớn đậu hũ đã chiên, đặt sang một bên. Sau đó lại bắc chảo, cho dầu vào đun nóng, đem hành thái, tỏi và thù du đã băm bỏ vào xào thơm.
Sau khi mùi hương rán xào tỏa ra, Tiêu Niệm Chức nhanh tay đem cải trắng vào xào cho tới khi gần chín thì đem đậu hũ đã chiên vào xào chung.
Động tác của Tiêu Niệm Chức quá mức nhanh nhẹn, mang theo cảm giác uyển chuyển như là nước chảy mây trôi, trù nương đứng ở một bên xem ngạc nhiên tới mức không chớp mắt.
*Nước chảy mây trôi: mượt mà, thuận lợi, chuyện đương nhiên.
Lúc đang chiên đậu hũ, mùi thơm cũng đã bay ra, mùi thơm của trứng bọc lấy mùi thơm của đậu hũ, khiến cho trù nương không nhịn được mà giật giật mũi để ngửi.
Chờ đến khi mùi thơm của hành, tỏi, thù du xào xộc lên, mùi thơm này càng bay xa hơn.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Nhóm người ở, làm công bọn họ đã ăn cơm từ giữa trưa, rồi đi ra ruộng vườn làm việc.
*Nhiều bạn sử dụng từ "đi xuống đất" để nói về việc làm nông, nhưng mình sẽ dùng từ "ruộng vườn".
Tuy nhiên, ngửi thấy mùi hương bay ra này, mọi người sờ sờ bụng, cảm thấy như buổi trưa nay vẫn chưa hề ăn no.
Chủ nhà không hề keo kiệt, cơm trưa còn có thịt heo. Nhưng mà, này cũng không nên thơm như vậy chứ.
Những người đang ở phía cách xa như vậy còn đang tự hỏi, huống chi là trù nương ở ngay gần?
Nàng sờ sờ bụng mình, lại vểnh cái mũi để ngửi mùi hương trong không khí. Mùi hương càng ngày càng êm dịu, không nhịn được mà chảy nước miếng.
Thời đại này gia vị có thể sử dụng không có nhiều loại. Nước tương cũng không có nhiều, chỉ dành riêng cho giới quyền quý và trong cung. Gia vị bình thường của thường dân, có thể chỉ là dầu và muối.
Món đậu phụ hầm cải trắng, nếu không có gia vị để làm tăng mùi vị, thì hai loại nguyên liệu này đều có vị nhạt nhẽo.
Vì vậy, trong lúc kêu trù nương đi lấy đồ gì đó cho mình, Tiêu Niệm Chức lặng lẽ thò tay về phía Phòng bếp mỹ vị.
Tiểu trù nương ở Quốc Tử Giám được edit bởi Jenna, đăng miễn phí tại TYT.
Cho dầu hàu, bột gà, hạt tiêu và các gia vị khác vào theo thứ tự và tùy theo định lượng. Tiếp theo cho thêm nước ấm, sau đó chờ nồi sôi lên liền có thể cho ra khỏi nồi!
*Tùy theo lượng đồ ăn cần nấu mà áng chừng cho gia vị, cho theo kiểu "tổ tiên mách bảo" 😂 . Quen nấu ăn sẽ có khả năng xác định được lượng gia vị cần dùng để nấu.
*Bột gà: bột được cô đặc từ nước dùng và thêm các thành phần khác, dùng để tăng thêm vị ngọt tự nhiên cho món ăn (hơn là dùng hạt nêm). Được sử dụng trong khách sạn, nhà hàng món Trung.
Trù nương cầm đồ vật trở về, đã bị mùi hương thơm ngon làm cho kinh ngạc!
Nàng nghiêng đầu nghi hoặc: Trước đó chỉ là mùi của dầu và trứng, nhưng hiện giờ lại có thêm rất nhiều mùi hương mà nàng không thể nhận ra được.
Tuy rằng ngửi không ra được, nhưng mà thật là thơm!!!
Trù nương tò mò tới mức ruột gan cồn cào, rồi lại xấu hổ nếu hỏi nhiều, sợ liên quan tới bí quyết gia truyền hay gì đó. Cuối cùng đem mặt đều nghẹn đỏ.
>>>Đọc xong chương này chắc các bạn cũng đã hiểu tiêu đề truyện. Chính là nu9 điên cuồng, quyết tâm, vạch sẵn kế hoạch để bản thân trổ tài, trở thành nhân tài được trọng dụng, được quý nhân che trở cho, mà mục tiêu lớn nhất là được hoàng đế bảo vệ. Thì chẳng việc quái gì phải sợ tên điên nam chính nguyên tác 🤣