Người ngã xuống đất, tay chân không cử động được, mắt chỉ mở được một nửa, nhưng ý thức vẫn còn tỉnh táo.
Thời Quang nghe rõ ràng tiếng bước chân truyền đến từ cầu thang, sau vài giây, cô liền nhìn thấy Tần Huy đang đi xuống từ cầu thang. Có lẽ vì cái chết đột ngột của Đồng Sóc, cho nên khi Tần Huy vừa nhìn thấy Thời Quang nằm trên đất vẫn còn thở, thì anh ta chỉ nhíu mày tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Lão Tần, giúp tôi nâng cô ta dậy rồi để cô ta ngồi ở đó.” Vương Lượng chỉ vào chỗ ghế sofa đối diện với tivi.
“Tĩnh Tĩnh, em không muốn biết tại sao sau hôm nay phòng thí nghiệm số 9 trong tòa nhà trụ sở của công ty dược phẩm Anderson sẽ không còn là phòng thí nghiệm và sản xuất ma túy lớn nhất và hiện đại nhất ở Diêm Thành nữa sao?” Vương Lượng vừa nói vừa lấy ra một thứ từ dưới tấm chăn phủ dưới chân mình ra, trông giống như là một chiếc điện thoại di động, sau đó anh ta mỉm cười nâng nó lên về phía người đang được Tần Huy nâng dậy đặt lên ghế sofa: "Một lát nữa em sẽ thấy.”
Thời Quang đã được Tần Huy đặt ngồi ngay ngắn ở chỗ sofa đối diện với tivi, chỉ cần cô hơi hé mắt ra thì cũng đã có thể thấy rõ người trong TV đã bước vào tòa nhà công ty, và đang đi về phía phòng thí nghiệm có dán số “3” trên cửa an toàn.
Trong tòa nhà này có hơn mười phòng thí nghiệm, sáng nay cô đã thấy sơ đồ bố trí tòa nhà trong văn phòng của Hoắc Minh Viễn, gần như mỗi tầng từ tầng bảy trở lên đều có phòng thí nghiệm, và tất cả đều được đánh số.
Cô nhớ rằng...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play