Thời Quang nghe anh ta nói vậy thì bỗng ngẩn người, sau đó cô cũng không còn đứng dậy né tránh anh ta nữa.
“Anh đã sớm biết Quan Mộng Thường chính là Giáo sư sao?”
“Phải nói sao nhỉ... có lẽ đó là trực giác của thầy giáo đối với học trò. Mặc dù cô ta luôn tỏ ra như một cô gái ngoan ngoãn không biết gì, nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên ở trường thì anh đã biết cô ta không phải là một sinh viên bình thường. Cô ta học ngành kế toán, lẽ ra không nên có mối liên quan gì đến anh, nhưng cô ta lại yêu một sinh viên trong phòng thí nghiệm của anh. Hơn nữa, thời điểm hai người bọn họ bắt đầu yêu nhau lại trùng hợp với thời gian Giáo sư bắt đầu cử người đến bàn về dự án phát triển sản phẩm mới với anh. Sau khi biết cô ta vừa tốt nghiệp đã được công ty dược phẩm Anderson tuyển dụng, thì anh lại càng tin vào phán đoán của mình hơn.”
Vương Lượng vừa chân thành vừa bình thản, lại có chút tự mãn khi nói ra những lời này trước ánh mắt kinh ngạc của Thời Quang, cùng lúc này Đồng Sóc và Tần Huy cũng đã mang bốn phần ăn sáng đến.
Bánh mì nướng trứng ốp la, xúc xích nướng, salad trái cây, và một ly nước ép, từng món được Vương Lượng cẩn thận bày ra trước mặt cô.
“Uống ly nước ép trước đi. Sương mù dày đặc thế này, chắc chắn là xe không thể vào được, làm phiền em phải chạy bộ lên đây, em đang khát lắm phải không?”
“Tôi không khát, với lại cũng không đói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT