Khi Hàn Chiếu lái xe đến trước cửa công ty thì vừa đúng chín giờ.
Một chiếc Honda màu trắng không mới cũng không cũ đang đỗ ở bên ngoài cổng công ty. Đồng Sóc và Vương Lượng đứng bên cạnh xe chờ đợi. Thấy xe của Hoắc Minh Viễn từ xa chậm rãi đi tới, Đồng Sóc khoanh tay dựa vào xe, và lập tức trừng mắt tỏ vẻ bất mãn.
Hoắc Minh Viễn không để Hàn Chiếu lái xe vào sân mà quay đầu xe ngay tại cổng và đỗ xe lại.
“Xin lỗi nhé, trên đường đến đây bị kẹt xe, làm phiền hai người phải chờ lâu rồi.” Hoắc Minh Viễn xin lỗi một cách hời hợt, anh đưa mắt nhìn hai người không biết đã chờ đợi trước cổng bao lâu rồi nói thêm: “Hay là vào văn phòng tôi uống chút nước rồi hẵng đi nhé?”
“Hiện tại đã mấy giờ rồi, còn nước nôi gì nữa chứ.”
Chưa đợi Vương Lượng nở nụ cười thì Đồng Sóc đã lạnh lùng nói ra câu này, trong giọng điệu không hề có chút thiện cảm nào cả, nói xong cô ta còn đảo mắt một cái rồi lập tức ngồi vào ghế lái phụ của chiếc Honda trắng.
Vương Lượng ngượng ngùng nở nụ cười làm lành: “Không cần phiền phức như vậy đâu, chúng ta vẫn nên vào núi trước đi. Hôm qua trời vừa mưa, e rằng hôm nay đường sẽ hơi khó đi. Hôm nay trong núi cũng đang có nhiều sương, khả năng chiều sẽ có sương sớm, chúng ta nên đi sớm về sớm thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play