Thời Quang chắc chắn không thể để người này ngủ liền một mạch đến ngày 5 tháng 8.
Như đã hứa, cô ngoan ngoãn ngồi trên chiếc ghế cạnh giường, và dự định sẽ đánh thức anh trước khi trời tối, nhưng ai ngờ rằng khi ngắm nhìn người đàn ông trên giường ngủ ngon lành thì cô lại cảm thấy buồn ngủ theo. Không biết từ lúc nào mà cô cũng đã thiếp đi, cho đến khi bị đánh thức bởi một loạt tiếng "cộc cộc" như thật như mơ. Khi cô giật mình tỉnh dậy thì thấy bầu trời bên ngoài cửa sổ đã trở nên tối sẫm, và nhuốm màu xanh thẫm u ám.
Cô vẫn còn ở trong phòng ngủ của mình, và Hoắc Minh Viễn vẫn còn đang ngủ say trên giường, cô vẫn ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, với chiếc cà vạt lụa đắt tiền quàng trên cổ, và chiếc đồng hồ điện tử đặt trên tủ đầu giường đang hiển thị "20:00".
Tám giờ đúng. Cũng may...
May mắn là tám giờ tối ngày 4 tháng 8.
Khi Thời Quang vẫn chưa kịp toát hết toát mồ hôi lạnh và trái tim vẫn đập nhanh thì lại đột nhiên nghe thấy âm thanh “cốc cốc” vang lên từ phía phòng khách.
Là tiếng gõ cửa, không lớn không nhỏ, rất lịch sự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT