Càng ở trong văn phòng này lâu, Thời Quang càng hiểu rõ tại sao anh lại chọn nơi này để làm chỗ nghỉ ngơi và tránh nạn.
Nơi đây không chỉ là chỗ mà anh có thể quyết định mọi thứ, mà còn có đầy đủ thuốc men, quần áo thay đổi, nước đủ dùng, tủ lạnh thì đầy ắp thức ăn chỉ cần quay trong lò vi sóng vài vòng là có thể ăn được, và một tủ rượu tràn ngập các loại rượu đến từ khắp nơi trên thế giới.
Thời Quang vốn có ba phần nghi ngờ Quan Mộng Thường, và còn đang muốn thử dò xét cô ấy, nhưng Quan Mộng Thường vẫn hôn mê cho đến tận chiều. Khi tỉnh dậy, cô ấy như biến thành một người câm, ánh mắt lơ đãng, ngồi ngơ ngẩn ở đó không nói một lời nào, chỉ ngồi co ro trên giường, bất kể Thời Quang có nói gì thì cô ấy cũng không phản ứng. Thời Quang hâm nóng thức ăn đưa cho cô ấy, rồi xoay người ra ngoài lấy nước. Khi quay lại, cô lại thấy cô ấy đang dùng tay trần đút cơm vào miệng, nước sốt dính đầy mặt mũi và cơ thể, đôi tay trắng trẻo và mảnh mai đỏ rực vì bị bỏng, nhưng cô ấy lại như không cảm nhận được gì cả. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Thời Quang vội vàng giật lấy hộp cơm từ tay cô ấy, sau đó liền vội vàng vào phòng tắm lấy một chiếc khăn. Khi trở lại, cô lại thấy cô ấy đã leo lên cửa sổ, nửa người đã thò ra ngoài từ tầng mười mấy của tòa nhà cao tầng. Thời Quang nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì lập tức hoảng sợ, cô vội vàng vứt khăn trên tay đi rồi chạy tới ôm chặt lấy eo cô ấy, kéo cô ấy xuống và ném cô ấy trở lại giường.
"Cô không muốn sống nữa à?"
Quan Mộng Thường lại co ro vào góc giường, cả người vẫn không ngừng run lẩy bẩy như lá rụng mùa thu.
"Đừng giết tôi, đừng giết tôi..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play