Thời Quang đứng yên trước bồn rửa tay một lúc lâu, cuối cùng cô vẫn phải bỏ bàn chải đánh răng xuống khi Hoắc Minh Viễn lại ho ra một ngụm máu, cô nhanh chóng cất điện thoại anh vừa ném cho cô, rồi nhặt khẩu súng trên sàn lên trả lại cho anh.
Thời Quang không nói gì, Hoắc Minh Viễn cũng không lên tiếng, anh nhắm mắt dựa vào tường, và hồi lâu không nhúc nhích.
Thái độ cam chịu số phận của anh lại khiến Thời Quang cảm thấy thoải mái hơn. Cô lấy một ít băng gạc sạch, nhẹ nhàng đắp lên những vết thương sâu, sau đó dùng nhíp cầm lấy miếng bông y tế tẩm nước muối sinh lý, rồi bắt đầu cẩn thận lau sạch những vết máu quanh vết thương từ trên xuống dưới.
Người này thực sự là cảnh sát sao...
Không thể trách cô không có mắt nhìn, dù đã lột trần anh ra như vậy, nhưng cô vẫn không thể nhìn ra anh là cảnh sát ở chỗ nào.
Nhưng Vương Lượng lại đoán đúng điều này một cách tình cờ, điều đó có nghĩa là mười phần thì anh ta đã đoán sai chín phần ý định của Giáo sư. Chẳng lẽ cuộc náo loạn ở Tây Yên Sơn của Giáo sư thực sự là để tìm người cảnh sát chìm này sao?
Không đúng, vẫn có điều gì đó không hợp lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play