Những ký ức và con người đã lắng đọng sâu trong lòng Thời Quang bị lần truy hồi này khuấy động và không thể ngừng trỗi dậy, sóng sau liên tục ập tới đè sóng trước.
Thời Quang bối rối nghĩ ngợi rất lâu, sau đó cô cũng không biết mình đã ngủ thiếp đi từ lúc nào. Có lẽ là vì tâm trạng nặng nề, và lại ngủ trên giường lạ, cho nên giấc ngủ của Thời Quang tuy dài nhưng không hề sâu giấc.
Những giấc mơ kỳ quái và mờ mịt nối tiếp nhau xuất hiện, trong giấc mơ, không biết từ đâu bỗng có một mùi rượu trộn lẫn với mùi ẩm mốc thoang thoảng bay tới, và quẩn quanh mãi không tan, cơ thể cũng không biết đã trở nên ẩm ướt và lạnh lẽo từ lúc nào, càng ngủ thì lại càng cảm thấy khó chịu. Trước khi ánh sáng buổi sáng kịp tràn vào phòng và đánh thức Thời Quang thì cô đã không thể ngủ tiếp được nữa.
Từng chút từng chút, ý thức hỗn độn của cô dần trở nên rõ ràng, mùi hôi thối trong giấc mơ không những không biến mất mà còn càng lúc càng trở nên rõ ràng hơn. Rõ đến mức khi Thời Quang còn chưa tỉnh hẳn thì cô đã có thể dễ dàng nhận ra trong hỗn hợp mùi rượu và ẩm mốc đó còn phảng phất thêm chút mùi thuốc và một luồng hương máu thoảng nhẹ lúc mạnh lúc yếu.
Còn chưa kịp mở mắt, Thời Quang theo bản năng lập tức đưa tay chạm vào bên dưới mình.
Lạnh ngắt, cứng đơ, thô ráp và ẩm ướt, không giống như chiếc giường mềm mại trong phòng khách sạn. Đây thậm chí còn chẳng phải là giường, mà giống như là nền bê tông ẩm thấp chưa qua xử lý...
Cô không có chăn đắp, cũng không mặc chiếc đầm ôm sát người, mà thay vào đó là một bộ áo sơ mi và quần dài, cảm giác với chất vải và kiểu dáng không quen thuộc, nhưng lại có chút gì đó rất quen, dường như... chính là bộ đồ công sở mà cô đã nhìn thấy trong túi hành lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT