Thẩm Vãn Tịch nghe lời này đầu ngón tay có chút tê dại, ánh mắt cũng có chút chua xót.
Nếu nàng sợ thì hắn sẽ không đi sao?
Bất quá đi cũng tốt, nàng chung quy cũng cần một chút thời gian để bình tĩnh lại, không ngủ cùng một cái giường, không cần phải ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, có lẽ nàng còn tự do hơn một chút.
Nói không chừng hai ngày sau Vân Hoành quay trở về thì chuyện kia liền lặp lại.
Suy nghĩ thật lâu, nàng mới nhẹ nhàng cười lắc đầu nói: “Gấu mù đáng giá nhưng cũng rất nguy hiểm, chàng hãy cẩn thận một chút, nếu thật sự không săn được thì thôi đừng để mình bị thương đấy.”
Đôi môi mỏng của hắn khẽ mím lại, rũ mắt nhàn nhạt ừ một tiếng, sau đó xoay người rời đi.
Thẩm Vãn Tích vừa nhắm mắt lại thì nghe thấy tiếng sói tru đáng sợ ở trên núi truyền đến, lúc gần lúc xa, lúc cao lúc thấp làm nàng sợ tới mức run rẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT