Thẩm Vãn Tịch cười tủm tỉm để sủi cảo lên đĩa, ngón trỏ Tống Oa Oa động đậy, chưa kịp gắp đũa đã trực tiếp cầm một cái lên cắn một miếng lại còn có nước canh thơm nồng toát ra, vỏ bánh béo ngậy, vừa giòn vừa tươi ngon!
Hắn ăn liên tục bảy tám cái, Thẩm Vãn Tịch thấy vậy vội vàng đoạt lại đĩa, khẽ nói: “Lát nữa về nhà đệ còn phải ăn cơm trưa, đệ không sợ nương đệ nhìn ra à?”
Tống Oa Oa sờ sờ bụng to tròn, không nhịn được nấc cục một cái ủy khuất nói: “Đệ chỉ ăn thêm một cái nữa... Chỉ một cái nữa thôi có được không?”
Thẩm Vãn Tịch nhìn năm miếng sủi cảo còn sót lại trên đĩa, lắc đầu không đồng ý nói: “Ai bảo mỗi lần đệ ăn đều giống như nuốt cả quả táo, ăn cơm thì phải ăn từng miếng từng miếng một có biết hay không? Ăn nhanh như vậy đối với thân thể đệ không tốt, hơn nữa tiểu hài tử không thể ích kỷ như vậy, đệ một mình ăn tám cái, về nhà còn có cơm trưa để ăn, nhưng cơm trưa của A Tịch tỷ tỷ chỉ có mấy cái bánh này, đệ ăn hết thì tỷ tỷ phải đói bụng, đệ cảm thấy có thể làm như vậy sao?”
Tống Oa Oa vội vàng lắc đầu nói: “Không thể, tiểu hài tử không thể ích kỷ.”
Thẩm Vãn Tịch suýt chút nữa cười ra tiếng, hài lòng sờ sờ đầu hắn nói: “Mau lau miệng rồi trở về đi.”
Tống Oa Oa gật đầu, xoay người chạy ra khỏi cửa viện, bỗng nhiên lòng bàn chân dừng lại, hả? Tại sao hắn lại bỏ chạy như vậy? Không phải hắn muốn ăn một miếng sủi cảo khác à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play