Nói đến son phấn các loại, Hoa Chi phấn khích đến không khép miệng lại được, chỉ nói mình rất hâm mộ các cô nương nhà giàu có thể dùng hương liệu thoa lên mặt lên tóc, trên người đều có mùi thơm nhàn nhạt, đi tới đâu hương thơm cũng đầy tay áo, góc váy nhẹ nhàng giống như đang tung bay trong gió. 
Nhưng cho tới bây giờ nàng không dùng được thứ tốt như vậy, cho dù là món rẻ nhất chỉ cần hai mươi đồng mà nàng cũng không nỡ mua mặc dù thật sự rất thích. 
Nàng muốn đến cửa hàng son phấn để ở lại thêm một lúc, như vậy trên người cũng có thể dính được hương thơm, một hai ngày cũng không bay đi được.
Hoa Chi nhẹ nhàng ngửi ngửi xiêm y của Thẩm Vãn Tịch, cười hỏi: “Tẩu tử không dùng hương liệu, sao trên người ngươi vẫn có hương thơm ngọt ngào như vậy?”
Thẩm Vãn Tịch mím môi cười, trên người người khác đều là mùi hương hoa nhưng nàng trời sinh trên người đã có mùi sữa nhàn nhạt, A Nương thấy chuyện không này hợp lý liền nói đây là do nàng uống nhiều sữa nên mới có.
Có điều nàng cũng rất thích hương thơm tự nhiên trên người mình, dùng các loại hương hoa khác ngược lại làm nàng cảm thấy không thoải mái.
Thẩm Vãn Tịch có mang theo tiền, đây là mấy ngày trước Vân Hoành mua đồ ăn cho nàng còn dư lại, đắt không mua nổi nhưng mua chút đồ vật nhỏ vẫn miễn cưỡng có thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play