Nàng có nên đi dạo không?
Lúc đầu khi chân nàng còn chưa tốt, trong lòng tràn đầy ý tứ muốn rời đi, vô luận là về nhà hay là đi đâu, nàng đều không muốn ở cùng ổ sói như này với thợ săn nữa.
Nhưng sau đó nàng không còn cảm thấy nơi này là hang sói, ngược lại còn trở thành quê hương dịu dàng của nàng, là nơi có thể cho nàng dựa vào và ấm áp, nàng muốn ở lại, nấu cơm, làm việc nhà, cùng hắn xem pháo hoa ở rừng rậm cả đời.
Rau dại mùa xuân, bánh ngọt mùa hè, có thể chờ đợi chút gì đó thú vị vào mùa thu lần đầu tiên không?
“Được, chúng ta ra ngoài dạo một chút đi.”
Sau khi đi vào núi, ngoại trừ vài lần đến cổng thôn mua đồ ăn thì đây là lần đầu tiên Thẩm Vãn Tịch ra ngoài đi chợ.
Phố phường trấn Tương Sơn không thể phồn hoa như ở Thương Châu, mà còn xa mới bằng, cảnh tượng biển người qua lại ở chợ dưới chân Thương Châu, chỉ có người nông dân mộc mạc giản dị mới tự nhiên náo nhiệt, tiệm may, quầy thuốc, nhà hàng, cửa hàng, thợ rèn tất cả đều có, ngay cả cửa hàng váy vóc phấn thơm của nữ tử cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play