Sở Mộc: “Tướng mạo xuất chúng chỉ chiếm số ít.”
“Bởi vì mỹ mạo rất hiếm. Giống như thúc phụ của ngươi đã bao nhiêu đó tuổi, tìm trong toàn bộ huyện Lễ Tuyền này cũng không tìm ra quá ba người có diện mạo đường đường như hắn.” Lâm Hàn nói: “Ta nghe Hoàng Kỳ nói, hảo bằng hữu kia của ngươi cứ nhìn chằm chằm vào Tử Diệp, ngươi cảm thấy điều này là bình thường —— người có lòng yêu cái đẹp thì làm sao, có phải chỉ vì hắn lớn lên tuấn tú không phải sao.” Nàng không đợi hắn giải thích đã nói tiếp: “Nếu đổi thành cha ta thì ngươi sẽ nghĩ như thế nào?”
Trong đầu Sở Mộc hiện ra hai chữ —— đáng khinh. Ngẩng đầu đối mặt với một đôi mắt biết cười, tiểu hầu gia hơi đỏ mặt, lúng ta lúng túng nói: “Ta… Ta chỉ cảm thấy yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.” Dừng một chút: “Còn rất vui vẻ vì nhà ta có một nha hoàn xinh đẹp như vậy, ta đã quên —— đã quên suy xét các khía cạnh khác.”
“Quân tử cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào nha hoàn trong phủ người ta.” Lâm Hàn nói: “Chỉ một mỹ nhân đã khiến cho hắn ta quên mất mình đang ở đâu, người như vậy có thể làm được chuyện gì lớn chứ.” Tạm dừng một chút, nhìn về phía Sở Tu Viễn.
Sở Tu Viễn gật đầu tán đồng, ý bảo Lâm Hàn tiếp tục.
“Ngươi có thể kết bạn uống rượu, nhưng này tâm tư phải chính trực.” Lâm Hàn nói.
Sở Mộc vò đầu: “Đã biết, thẩm thẩm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT