Sở Tu Viễn quay sang hắn, đang muốn mở miệng, Sở Mộc lại giơ tay ôm quyền: “Tâm phục khẩu phục. Nhưng ta có một vấn đề, công phu này ngài học ở đâu?”
“Đúng đúng, chúng ta cũng muốn biết.” Khương Thuần Quân hùa theo nói.
Lâm Hàn cười nói: “Nếu ta không nói thì sao?”
“Vậy thì không nói nữa.” Đến Thương Diệu còn không hỏi ra được, Sở Mộc cũng chẳng trông mong bản thân có thể hỏi ra, cho nên lúc hắn nghe thấy câu trả lời này cũng không thấy ngoài ý muốn. Nhưng mà, đám người Khương Thuần Quân lại thấy ngoài ý muốn, tiểu hầu gia kiêu ngạo khó thuần đã thay đổi rồi.
Sở Mộc bị bọn họ nhìn tới đỏ mặt: “Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa từng nghe thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân à.”
“Nghe nói qua, nghe nói qua.” Đám người Khương Thuần Quân liên tục gật đầu, nhưng lời nói có lệ khiến cho Sở Mộc nhíu mày.
Lâm Hàn mở miệng nói: “Về phòng, nói chuyện vừa rồi đi.” Không đợi Sở Tu Viễn cùng Sở Mộc mở miệng, nàng đã bước vào phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play