Không khí trong lớp học ngưng đọng trong vài giây. Vân Hạ và Đông Trì đứng đối mặt nhau, cả hai đều rơi vào trạng thái bối rối trước phản ứng của đối phương.
Vân Hạ hoàn toàn không ngờ tới phản ứng này của Đông Trì. Theo lẽ thường, một người bị bắt quả tang ăn trộm sẽ phản ứng ngay lập tức bằng sự chột dạ và xấu hổ, sau đó sẽ trả lại đồ và cầu xin đừng tiết lộ với ai.
Nhưng Đông Trì dường như chỉ thấy khó hiểu, gương mặt không chút cảm xúc nào khác. Diễn xuất của cậu ta thật xuất sắc. Nếu không phải Vân Hạ tận mắt nhìn thấy, có lẽ cô cũng sẽ nghi ngờ có phải cậu ta có thật sự vô tội hay không.
Vân Hạ biết nam sinh này là đang giả ngu, nhất thời không biết nên tiếp tục nói thế nào. Lúc này, Vân Hạ xem như đã hiểu Đông Trì thật sự là một người da mặt dày. Im lặng một hồi lâu, cô mới mở miệng lần nữa: “Trộm tai nghe của người khác là hành vi không đúng, hơn nữa, tôi đã thấy rồi, tôi sẽ không che giấu giúp cậu đâu.”
Đông Trì: “……”
Cậu nhìn gương mặt nghiêm túc của cô gái trước mặt, biểu cảm như một vị Thiết Diện Phán Quan nghiêm khắc, chỉ là mặt cô đỏ lên, khí thế có chút yếu đi, chắc là đã phải lấy rất nhiều dũng khí mới nói ra trước mặt cậu.
Nếu cậu thật sự là kẻ trộm, thì cô cũng được coi là một anh hùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play