Ngày nắng rơi trên đảo
Ngày nắng rơi trên đảo
Đang ra 3 ngày
2 chương
3 5
12345

Ngày nắng rơi trên đảo

Tác giả: Thanh Duyệt Thiên Lam

Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, chính kịch, HE

Nhân vật chính: Lục Dụ Bạch, Thanh An

Editor:Gác xếp ngôn tình by Huyn

《VĂN ÁN》

Tình yêu thầm lặng thành sự thật & Chênh lệch tuổi tác

1.Năm lớp 12, do công việc của cha mẹ điều chuyển, Thanh An được gửi đến nhà bạn thân của cha mình – Giáo sư Lục Dụ Bạch – để tạm trú.

Khi cha mẹ rời đi, Lục Dụ Bạch nhẹ nhàng quan sát cô gái nhỏ nhắn gầy yếu. Cô e dè lo lắng, kéo theo chiếc vali nặng nề, hoàn toàn không biết phải làm gì.

Vị giáo sư trẻ tuổi bỗng mềm lòng. Anh rút tay khỏi túi quần âu, những ngón tay thon dài, rõ ràng khớp xương, nhẹ nhàng đặt lên mái tóc đen mượt của cô, khẽ xoa đầu.

Đôi mắt đào hoa dài mang theo nét cười dịu dàng và tự tại:

“Từ nay, cứ yên tâm ở đây.”

“Học hành thật tốt, có gì cần thì cứ hỏi tôi.”

Thanh An cúi đầu, lí nhí:

“Cảm ơn, Lục... Lục...”

Lục Dụ Bạch: “Lục Dụ Bạch.”

“Gọi tôi là chú Lục cũng được, hoặc gọi Lục Dụ Bạch cũng không sao.”

Đó là lần đầu tiên Thanh An gặp Lục Dụ Bạch.

Một dáng người cao lớn, gương mặt anh tuấn, đôi mắt đào hoa mang theo ý cười. Anh còn là giáo sư trẻ tuổi nhất, tài năng nhất của Đại học A.

Tựa như thần minh, anh xuất hiện, chiếu sáng thế giới xám xịt của thiếu nữ.

---

2.Tình yêu thầm lặng trong tuổi thanh xuân luôn đến bất ngờ.

Trong cuốn nhật ký bìa xanh, cô ghi đầy những bí mật của mình.

Tất cả sự thầm lặng ấy được cô giấu kín nơi sâu nhất của những trang giấy, ghi lại từng chút dịu dàng của Lục Dụ Bạch dành cho cô trong suốt một năm ấy.

Thanh An nghĩ rằng, thứ tình yêu không thể lộ ra này sẽ hoàn toàn chôn vùi vào ký ức sau kỳ thi đại học, khi cô rời xa Lục Dụ Bạch.

Nhưng không ngờ, ngay trước kỳ thi, bí mật của cô lại bị phơi bày.

Lần cuối cùng cô thấy anh, anh ngồi trên ghế sofa, dáng vẻ rối bời. Một tay che trán, đôi môi mím chặt, bàn tay gân guốc như thể chỉ cần một giây nữa sẽ đập mạnh xuống bàn trong cơn giận dữ.

“Thanh An,” Lục Dụ Bạch dùng sức xoa trán, giọng khàn khàn, đột nhiên lên tiếng:

“Xin lỗi.”

“Là lỗi của tôi… Em vẫn còn nhỏ, thế mà tôi lại để em rung động với tôi.”

“Là tôi sai.”

---

3.Nhiều năm sau, tái ngộ.

Thanh An luôn nhớ đến tổn thương mà mình từng gây ra cho anh, cố gắng không để có bất kỳ sự liên hệ nào với anh.

Nhưng sau lần thứ n+1 từ chối Lục Dụ Bạch, cuối cùng anh khóa xe lại.

Thanh An buộc phải ngồi ở ghế phụ, cúi đầu im lặng.

Giáo sư Lục lặng lẽ nhìn về màn đêm sâu thẳm phía trước.

Một lúc lâu sau, anh hỏi:

“Thanh An, ai đã dạy em cách lẩn tránh tôi hết lần này đến lần khác vậy?”

“Là tôi sao?”

Thanh An: “…”

Lục Dụ Bạch đột nhiên tự giễu, cười khẽ một tiếng:

“Cũng đúng.”

“Năm đó, tôi chỉ lo dạy em cách gọi tôi là chú Lục.”

“Mà quên dạy em cách đối mặt với tình cảm của tôi dành cho em.”

| "Tôi chưa từng nghĩ tình cảm của cô ấy là một gánh nặng. Tôi chỉ cảm thấy tất cả đều là lỗi của mình, là tôi đã có những suy nghĩ không nên có. Cô ấy còn quá nhỏ, tôi lại động lòng với cô ấy. Đó là sai lầm của tôi." — Lục Dụ Bạch

Nhân vật chính: Giáo sư đại học ôn nhu, dịu dàng × Nữ sinh lớp 12 nhạy cảm, thiếu thốn tình cảm.

Lưu ý:

1. 1v1, kết thúc HE, sạch, chênh lệch 11 tuổi.

2. Trước khi nữ chính trưởng thành, không có bất kỳ tình tiết tình cảm nào.

Từ khóa nội dung: Hiện đại, gương vỡ lại lành, chính kịch

Một câu tóm tắt: Tình yêu thầm lặng thành sự thật & chênh lệch tuổi tác

Ý nghĩa: Hòa bình, yêu thương, cùng nhau tiến bộ.

______________________

Nhắc nhở thiện ý: 

Không hợp gu mời cậu lướt qua, hợp gu mời cậu ở lại cùng tớ nhé !

Không yêu xin đừng nói lời cay đắng, Thank you!

* Đôi điều về gác xếp của Huyn

Truyện mình chỉ đăng trên hai nguồn là trên TYT và trang web wordpress:https://gacxepngontinhbyhuyn.wordpress.com

Truyện được mình edit và chia sẻ miễn phí với mục đích phi lợi nhuận. Vì vậy vui lòng không sao chép, mang truyện đi nơi khác dưới mọi hình thức. 

#Huyn

Các số gần nhất
Danh sách chương