Mắt thấy Từ Đại giơ đao muốn chém, Mạc Tiếu Thành châm bĩu một tiếng, một người bay ra khỏi sân.
Nhìn cánh cửa gỗ cũ nát đóng chặt trước mặt, Mạc Tiếu Thành phi một tiếng, hung hăng phỉ nhổ Từ Đại ở trong lòng một phen, lúc này mới theo bóng đêm nhanh chóng bỏ chạy.
Lại không biết Từ Đại đứng ở phía trên cánh cửa gỗ cũ nát kia, lẳng lặng nhìn đồng bọn của hắn ta đi ra từ trong góc tối, theo bước chân của hắn ta cẩn thận rời khỏi Bắc thành.
Tuyết rơi phản xạ ra ánh sáng yếu ớt, làm nổi bật đôi mắt ngăm đen của Từ Đại, một luồng hàn mang như điện hiện lên, chỉ còn lại ánh mắt tràn ngập không chút để ý.
Phía sau truyền đến tiếng mở cửa, Vương Thị dẫn ba huynh muội Từ Nguyệt đi ra từ trong phòng, Từ Đại đứng trên cửa giống như quỷ mị lúc này mới phi thân hạ xuống.
Bước chân của ông ấy rất nhẹ, trên tuyết trong viện chỉ lưu lại một dòng dấu vết nông cạn.
Mà Mạc Tiếu Thành đứng thẳng lúc trước, tuyết đọng đã sớm bị giẫm lên mềm nhũn thành nước bùn ngăm đen.
So sánh với Từ Đại, Mạc Tiếu Thành hiệp khách như vậy cũng chỉ là biết chút công phu mèo ba chân, thế mà cũng dám dùng trứng chọi đá, muốn dùng vũ lực uy hiếp với ông ấy, thật sự là chê cười mà!
“Trông ngươi rất tức giận.” Vương Thị đứng trước cửa, trêu chọc cười nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT