Câu nói này của Từ Đại Lang khiến mọi người trong phòng căng thẳng lên.
Mùa đông đạo tặc tràn về, tuần tra xung quanh trong thành cũng không bắt được, chẳng lẽ là những người đó?
Từ Nguyệt nhìn ra ngoài cửa sổ, tiếng gõ cửa lại lần nữa vang lên, gần như có thể nghe được tiếng đi bộ phiền não ngoài cửa truyền vào.
Ngay khi cả nhà đang nghĩ có nên đi mở cửa hay không, một bóng đen đột nhiên nhảy vào từ ngoài tường viện, trực tiếp vào sân nhỏ Từ gia.
Từ Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, đã bị Từ Đại Lang kéo ra phía sau bảo vệ.
Từ Nhị Nương cũng dừng động tác trong tay lại, mau chóng nhặt cây gỗ nhỏ lên nắm trong tay đứng cùng một chỗ với Vương Thị.
Mà Từ Đại đã lao tới bên cửa, dựa vào phía sau cửa cảnh giác quát hỏi: “Kẻ nào?”
Người trong viện cực kỳ kiêu ngạo, trước tiên nhìn qua tình huống trong viện một lần, lúc này mới cao giọng cười nói về phía cửa phòng đóng chặt này:
“Mạc Tiếu Thành nghe đại danh Từ công đã lâu, hôm nay rảnh rỗi đặc biệt đến bái kiến!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT